Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 307 : Thời gian đốn ngộ (2)

Ngày đăng: 01:00 19/04/20


Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, Đường Tăng lại ngạc nhiên vì hệ thống có công năng như thế, không ngờ có thể hối đoái thời gian đốn ngộ.



- Thời gian đốn ngộ không thuộc tính và thời gian đốn ngộ thuộc tính có gì khác nhau?



Đường Tăng hỏi.



- Thời gian đốn ngộ không thuộc tính, đó là đốn ngộ không có phương hướng, xem thiên phú, mặc kệ tự do phát triển.



Hệ thống nói:



- Mà đốn ngộ thuộc tính lại căn cứ vào một loại pháp thuật hay thần thông nào đó, từ đó chế định cơ hội đốn ngộ tương ứng, mục đích chủ yếu là cường hóa một phương hướng nào đó.



Đường Tăng bừng tỉnh đại ngộ:



- Hối đoái thời gian một phút đốn ngộ thuộc tính, đốn ngộ Như Lai Thần Chưởng.



Trong khi nói chuyện, Đường Tăng vung tay lên, trước mắt chính là thi thể Hắc Long chưa ăn xong, bị hắn thu vào trong Tiên giới tùy thân.



Tiên giới tùy thân của hắn có thể trở thành không gian trữ vật khổng lồ, hơn nữa còn có khu vực đặc chế của hắn, hắn có thể làm thời gian dừng trôi để bảo trì thức ăn tươi mới.



Đương nhiên hắn không thể làm thời gian bên ngoài dừng trôi, nhưng trong Tiên giới tùy thân của mình, hắn có thể làm được, hắn chính là sáng thế thần trong Tiên giới tùy thân, hắn có thể làm được tất cả mọi thứ.



- Tốt, thỉnh chủ nhân chuẩn bị sẵn sàng.



Hệ thống nói ra.



Đường Tăng khoanh chân ngồi xuống đất, hắn nhắm mắt lại.



Sau một khắc, Đường Tăng cảm giác mình tiến vào một thế giới khác, trước mắt hắn xuất hiện hư không vô biên vô hạn.



- Oanh!


Dưới chân Tôn Ngộ Không đang giẫm một lão giả nửa chết, đó là Dương Lực đại tiên, hắn vốn là dê tinh, hiện tại hai sừng của hắn bị cắt đứt, có thể nói hắn rất thê thảm.



- Sư phụ trở lại.



Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không ngẩng đầu lên, hắn cao hứng nói ra.



Tôn Ngộ Không vừa dứt lời, Đường Tăng đã xuất hiện bên cạnh.



Quốc vương Xa Trì quốc và văn võ bá quan khiếp sợ, bọn họ biết rõ thời khắc tuyên án vận mệnh bọn họ đã đến, bọn họ cũng đoán được, ‘ hòa thượng ’ tóc dài kia chính là người cầm đầu.



- Sư phụ, ta đã bắt yêu quái này.



Tôn Ngộ Không đi tới bên người Đường Tăng, hắn chỉ vào dê tinh bị giày vò thê thảm.



Dê tinh oán hận và tuyệt vọng, hắn cảm thấy, Tôn Ngộ Không không có lập tức giết hắn, có lẽ hắn còn có giá trị lợi dụng, cho nên hiện tại tốt nhất biểu hiện kiên cường một chút, khi đó mới có tư cách đàm phán.



Lúc này thấy Đường Tăng nhìn sang, hừ lạnh nói:



- Nói đi, ngươi muốn gì mới thả ta ra?



- Ai nói muốn thả ngươi?



Đường Tăng cười cười.



- A?



Dương Lực đại tiên sững sờ, nhưng không đợi hắn nghĩ thông suốt, Đường Tăng đã vung Cửu Hoàn Tích Trượng nện mạnh xuống đất.



- Loảng xoảng!



Tiếng nổ lớn vang lên, đầu của hắn bay lên trời, thi thể cũng biến thành nguyên hình.



Đường Tăng vung tay lên, hắn thu thi thể Dương Lực đại tiên vào trong Tiên giới tùy thân, đây chính là đồ nướng đấy, hắn không thể lãng phí.



Ngay sau đó, Đường Tăng lại thu lấy thi thể không đầu của Hổ Lực đại tiên, nơi này còn có một ‘ bảo bối ’ còn mạnh hơn lúc trước, nói không chừng sẽ cần dùng đến.



Sau khi làm xong tất cả, hắn mới nhìn các phàm nhân chung quanh, tuy quốc vương là chủ nhân một quốc gia, nhưng trong mắt hắn lại là con sâu cái kiến, cái gì chúng sinh ngang hàng, trong lòng hắn cho rằng là cái rắm, hắn là kẻ xuyên việt, hắn không phải nô lệ của Như Lai Phật tổ.