Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 483 : Trư Cửu Muội cầu ôm một cái
Ngày đăng: 01:01 19/04/20
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Nhoáng một cái Trư Bát Giới sinh long phượng thai đã qua mười ngày, hai tiểu gia hỏa thành hai người cực kỳ nổi danh trong Nữ Nhi quốc.
Nữ nhi của Trư Bát Giới cũng được Đường Tăng tự mình lấy tên, gọi Trư Cửu Muội, hai huynh muội dáng dấp rất giống, bất quá Trư Cửu Muội càng đáng yêu hơn.
Đương nhiên đây là cách nhìn của Đường Tăng cùng các đồ đệ, ở toàn bộ Nữ Nhi quốc, Trư Trư Hiệp được hoan nghênh nhất, Trư Cửu Muội lại không được chào đón.
Đương nhiên cũng không phải thật không chào đón, nhưng tương đối mà nói càng thích Trư Trư Hiệp, bởi vì Trư Trư Hiệp là nam.
Hai tiểu gia hỏa thiên phú phi phàm, vừa ra đời liền bò loạn khắp nơi, ngày thứ hai đứng lên, ngày thứ ba liền có thể đi đường.
Thời điểm ngày thứ mười, hai tiểu gia hỏa đã có thể chạy loạn khắp nơi, hơn nữa khí lực rất lớn, nói trời sinh thần lực cũng không đủ.
- Trư Trư Hiệp, tỷ tỷ ôm một cái...
Trong đình viện, Nhuế Nhi điện hạ đuổi theo Trư Trư Hiệp chạy, Trư Trư Hiệp chạy rất nhanh, nhẹ nhõm vượt qua giả sơn cao mấy mét.
Đằng sau còn có một đám thị nữ đang đuổi, nóng nảy nhìn xem, lo lắng Trư Trư Hiệp té ngã.
Trư Cửu Muội cũng truy ở phía sau.
- Không được chạy, đừng té ngã a...
Nhuế nhi lo lắng kêu lên.
Rốt cục, Trư Trư Hiệp ngừng lại, nhặt lên một cục đá, còn chưa kịp chạy tiếp liền bị Nhuế nhi bế lên.
- Bắt được, điện hạ rốt cục bắt được.
- Hì hì, Trư Trư Hiệp thật đáng yêu...
Một đám thị nữ cao hứng vây quanh Trư Trư Hiệp, nếu không phải sợ Nhuế Nhi điện hạ trách tội, các nàng khẳng định sẽ đoạt ôm Trư Trư Hiệp.
- Ôm một cái, ta cũng muốn ôm một cái...
Trư Cửu Muội kêu lên tức giận, đưa hai tay cầu ôm một cái.
Nhưng Nhuế nhi cùng đám thị nữ căn bản không để ý tới nàng, đều hưng phấn đùa với Trư Trư Hiệp.
- Trư Trư Hiệp, ngươi đừng chạy loạn, lỡ té thì làm sao bây giờ?
- Đúng đấy, ngộ nhỡ té, chúng ta khẳng định đau lòng muốn chết.
- Về sau không được nghịch ngợm như vậy, coi như muốn đi chơi, cũng không cần chạy nhanh như vậy.
Một đám thị nữ líu ríu nói, hận không thể sờ mũi heo đáng yêu của Trư Trư Hiệp.
- Ôm một cái... Ta cũng muốn ôm một cái...
Tiểu Cửu Muội lập tức kinh ngạc nhìn mình trước mắt, sau đó lại dò xét mình, không hiểu hỏi:
- Người là sư gia gia?
- Đúng, thế nào? Vui không?
Đường Tăng cười nói, thanh âm giống Tiểu Cửu Muội như đúc.
- Chơi vui, chơi vui, Cửu Muội cũng muốn chơi.
Tiểu Cửu Muội cao hứng kêu lên.
Thân thể Đường Tăng cất cao, lần nữa biến về nguyên dạng.
- Sư gia gia, Cửu Muội cũng muốn chơi.
Tiểu Cửu Muội nóng nảy nói, lo lắng Đường Tăng không dạy nàng.
- Hảo hảo, sư gia gia dạy con.
Đường Tăng cười một tiếng, ngồi xổm xuống, bàn tay dán ở trên trán Tiểu Cửu Muội.
- Hệ thống, truyền thừa Trư Cửu Muội các loại biến hóa chi thuật cùng Bất Hủ thần thể.
Đường Tăng thầm nói.
- Truyền cho người khác cần gấp đôi kinh nghiệm...
- Biết, đừng nói nhiều.
- Các loại biến hóa chi thuật cùng Bất Hủ thần thể tổng cộng cần...
- Ít lải nhải đi, nhanh lên.
Đường Tăng không nhịn được nói.
- Vâng, chủ nhân.
Hệ thống trả lời.
Sau một khắc, Trư Cửu Muội chỉ cảm giác đầu trầm xuống, bất quá rất nhanh liền bị một đạo lực lượng ôn hòa bao phủ, mê man đi.
Đường Tăng dùng lực lượng ý chí bảo hộ Tiểu Cửu Muội, đồng thời lại đổi một phút đốn ngộ cho Tiểu Cửu Muội.
Lập tức, thân thể Tiểu Cửu Muội phát sáng, trên thân thể nguyên bản non nớt chậm rãi tản mát ra khí tức càng ngày càng mạnh.
Nửa phút sau, Đường Tăng mới buông tay ra, đặt Tiểu Cửu Muội vẫn còn trong mê ngủ ở trên đồng cỏ.
- Kể từ đó, con sẽ không bị người khi dễ, sư gia gia cũng có thể yên tâm đi lấy kinh.
Đường Tăng nỉ non nói.