Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 489 : Lần thứ nhất giảng đạo, tâm linh thuế biến!

Ngày đăng: 01:01 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



Đường Tăng nhìn chằm chằm Hồng Hài Nhi, cảm giác thế giới quan tan vỡ, Hồng Hài Nhi lại muốn thu đồ, thật sự là…



Sau đó hắn ngồi xổm xuống, vuốt ve đầu Trư Cửu Muội.



- Sư gia gia?



Trư Cửu Muội nghi hoặc nhìn Đường Tăng, nàng cảm thấy hôm nay sư gia gia có cái gì không đúng.



- Cửu Muội, thời điểm sư gia gia không ở bên người, con cũng không nên lười biếng, cố gắng tu luyện, biết không?



Đường Tăng nói.



- Ừm ân, Cửu Muội rất thích tu luyện, chơi thật vui.



Trư Cửu Muội vui vẻ nói, nàng mới mấy tháng tuổi, còn không có ý thức được ý tứ trong lời nói của Đường Tăng.



- Vậy là tốt rồi.



Đường Tăng nói, ý chí bao phủ Trư Cửu Muội, từng đạo Lôi Đình màu trắng trống rỗng xuất hiện ở chung quanh, sau đó hóa thành lực lượng thần bí chui vào trong cơ thể Trư Cửu Muội.



Loại lực lượng kia sẽ không tổn thương Trư Cửu Muội, mà bảo hộ nàng, chỉ cần nàng gặp được nguy hiểm, đạo lực lượng kia sẽ tự động hộ chủ, đồng thời Đường Tăng cũng có thể cách cực kỳ xa xôi cảm ứng được.



- A?



Trư Cửu Muội kinh dị một tiếng, sờ khắp nơi trên người, lại không sờ đến những Lôi Đình màu trắng kia.



Yêu chiều vuốt vuốt đầu tiểu gia hỏa, Đường Tăng liền đứng lên, nhìn thoáng qua Hồng Hài Nhi ít đi một phần đáng yêu, nhiều hơn một phần mỹ lệ ở bên cạnh, sau đó đi vào trong.



Trư Bát Giới cùng đám người Ngưu Ma Vương còn hưởng thụ bọn thị nữ mỹ lệ hầu hạ, ngay cả Sa Tăng cũng sắp sa đọa, chỉ có Tôn Ngộ Không cả ngày không phải ngủ là bay tới bay lui.



- Tập hợp!



Bỗng nhiên Đường Tăng hét lớn một tiếng, làm mấy đồ đệ giật nảy mình.



- Sư phụ?



- Nhanh nhanh nhanh, sư phụ có việc tuyên bố.
Đường Tăng nhìn Lam Diên nhẹ gật đầu, trong lòng Lam Diên vui mừng, ánh mắt kích động, quốc sư đây là tán thành nàng sao?



Mặc dù không thể bái sư, nàng cực kỳ tiếc nuối, nhưng có thể được Đường Tăng tán thành, nàng cũng rất cao hứng.



Lúc này Quốc vương bệ hạ cùng một đám nữ đại thần liên tiếp xuất hiện, khoanh chân ngồi ở trước đám người Lam Diên, giờ khắc này, các nàng không còn là tầng cao nhất của Tây Lương nữ quốc, mà là học sinh của Đường Tăng.



Giờ khắc này, thậm chí ngay cả Đường Tăng cũng cảm giác, mình không còn là một người, mà là lão sư của gần mười vạn người phía trước.



Loại cảm giác này, để hắn có cảm giác thành tựu, đồng thời cũng cảm thấy, mình tựa hồ... trưởng thành!



Giờ khắc này, tâm thái của Đường Tăng thay đổi, trong lúc vô tình phát sinh biến hóa!



Đường Tăng nhìn thoáng qua Nữ Vương, Quốc vương cũng nhìn Đường Tăng, bốn mắt đối mặt, trong mắt Nữ Vương tràn đầy nhu tình cùng không bỏ.



Đường Tăng có chút áy náy dời mắt, sau đó trực tiếp vận dụng lực lượng ý chí, bao phủ toàn bộ quảng trường hoàng cung, đồng thời bắt đầu lần thứ nhất giảng đạo của hắn.



- Tu luyện, có thể nói là một loại thuận theo Thiên Đạo, nhưng lại là hành vi nghịch thiên mà đi.



- Thuận theo Thiên Đạo, mới có thể càng phù hợp thiên địa này.



- Nghịch thiên mà đi, mới có thể ở trong bể khổ tranh độ, cướp đoạt sinh cơ, hướng lên trời sống tạm bợ, kéo dài thọ nguyên, đánh vỡ gông cùm xiềng xích!



- Đạo pháp của ta, tùy tâm sở dục, chứng kiến nội tâm của mình.



- Đạo pháp của ta, nghịch thiên mà đi, cùng trời tranh mệnh!



- Đạo pháp của ta, thuận theo Thiên Đạo, cảm ngộ tự nhiên!



...



Đường Tăng trước giới thiệu cái gì là tu luyện, sau đó giảng giải từ ngoài vào trong, lại từ cạn nhập sâu.



Loại giảng giải này rất cổ quái, người bình thường căn bản nghe không hiểu.



Nhưng Đường Tăng trực tiếp dùng lực lượng ý chí chế tạo toàn bộ quảng trường thành một trận vực kì lạ, ý chí của hắn cao tới hai mươi điểm, để phàm nhân lâm vào trong mộng, sau đó ở trong mộng đốn ngộ, trong mộng lắng nghe, trong mộng thuế biến.



- Quang chi nguyên, tất có đầu nguồn, thủy chi nguyên, tất có nguyên nhân!



- Biết nó là chuyện gì xảy ra, mới là đường ngay...



Đường Tăng không hề đơn độc phân tích cho một người, mà trực tiếp dùng kỹ năng Danh Sư của mình, hoà hợp với uy năng ý chí, chế tạo ra một sân bãi đốn ngộ cỡ lớn.