Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 514 : Toái Đản Chưởng

Ngày đăng: 01:01 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



- Sư gia gia...



Trư Cửu Muội ở trong ngực Đường Tăng bị dọa đến kêu to.



Đường Tăng vội vàng ổn định thân hình, lần nữa bay lên, sắc mặt cổ quái nhìn thoáng qua Trư Cửu Muội ở trong ngực, sau đó nhìn về phía Văn Thù Bồ Tát:



- Ngươi nói, nàng là Phật Tổ chuyển thế thân?



- Không sai!



Vẻ mặt của Văn Thù Bồ Tát chăm chú.



- Phốc...



Đường Tăng trực tiếp cười phun ra:



- Ha ha ha ha... Phốc ha ha ha ha...



- Ngộ Không, Bát Giới, Văn Thù Bồ Tát nói Cửu Muội là Như Lai Phật Tổ? Các ngươi tin hay không? Ha ha ha ha...



Đường Tăng cười đau cả hông.



- Ta tin, ta tin, ha ha ha ha...



- Lão Trư ta cũng tin tưởng, ha ha, quá buồn cười.



- Lão Ngưu ta cũng tin tưởng.



Đám người Ngưu Ma Vương ngã sấp ở trên tầng mây, một tay ôm bụng một tay đánh tầng mây, cười đau cả bụng.



- Cửu Muội là Như Lai Phật Tổ chuyển thế thân? Cái này quá khôi hài đi? Văn Thù Bồ Tát, ngươi là giả sao?



Ngay cả Tiểu Bạch Long cũng trợn mắt hốc mồm, hoài nghi Văn Thù Bồ Tát mình thấy được là giả.



Trư Bát Giới cùng đám người Sa Tăng cười không ngừng, cảm thấy quá buồn cười, Văn Thù Bồ Tát nói Trư Cửu Muội là Như Lai Phật Tổ chuyển thế thân, đây quả thực là chuyện cười lớn nhất thế gian.



Đường Tăng cười đến gãy lưng, làm cho Trư Cửu Muội thở khó khăn, nàng vội vàng leo đến trên bờ vai Đường Tăng, vẻ mặt kỳ quái, sư gia gia cùng đám người phụ thân cười cái gì? Thật sự buồn cười như vậy sao?



- Có gì đáng cười? Bần tăng nói là sự thật.



Văn Thù Bồ Tát có chút tức giận, hừ lạnh nói:



- Trước đây Phật Tổ ngoài ý muốn gặp nạn, chuyển thế trùng tu, đứa bé kia là Phật Tổ chuyển thế thân, Đường Tam Tạng, ngươi nhanh giao Phật Tổ ra đây, nếu không Phật Tổ thức tỉnh...



- Đi đi đi, Văn Thù Bồ Tát, bần tăng kính ngươi là Bồ Tát, nhưng ngươi bớt ở nơi này yêu ngôn hoặc chúng đi, Cửu Muội là nữ nhi của Bát Giới, không phải Phật Tổ.



Đường Tăng đánh gãy Văn Thù Bồ Tát.



- Cái gì?



Văn Thù Bồ Tát kinh ngạc nhìn về phía Trư Bát Giới, sau đó lại nhìn về phía Trư Cửu Muội.
Sắc mặt Văn Thù Bồ Tát âm trầm nói.



- Sư gia gia, hắn thật hung.



Trư Cửu Muội vội vàng trốn ở trong ngực Đường Tăng.



- Cửu Muội đừng sợ, sư gia gia truyền cho ngươi một chiêu... Thần kỹ, cam đoan ngươi đánh hắn kêu cha kêu mẹ.



Đường Tăng nói.



- Tốt tốt, Cửu Muội muốn học thần kỹ.



Trư Cửu Muội lập tức cao hứng nói.



Đường Tăng mỉm cười, sửa đổi Toái Đản Cước một chút, vốn là dùng chân thi triển, hiện tại hắn sửa chữa thành dùng tay thi triển, như vậy thuận tiện hơn một chút.



Chỉ là sửa chữa phương thức thi triển mà thôi, thân là Danh Sư, rất dễ dàng liền làm được.



Sau đó hắn đặt tay lên mi tâm của Trư Cửu Muội, trực tiếp truyền cho tiểu gia hỏa bộ thần kỹ được hắn xưng là Toái Đản Chưởng.



- Pháp lực diễn sinh ra kỹ năng, gọi pháp thuật, như vậy ý chí diễn sinh ra kỹ năng, cũng không thể gọi là ý thuật, gọi thần kỹ tốt nhất.



Trong lòng Đường Tăng thầm nghĩ.



Rất nhanh, Trư Cửu Muội liền lĩnh ngộ bộ thần kỹ Toái Đản Chưởng, Đường Tăng sáng tạo ra loại kỹ năng ý chí này, không chỉ đơn thuần dùng ý chí đả thương người, mà là một loại chân lý, trực tiếp sáng tạo chân lý!



Cho nên, ngay cả người khác học, vẫn có thể sử dụng, mặc dù là tiêu hao ý chí thi triển, nhưng tạo thành kết quả lại không cần tiêu hao ý chí.



Mỗi người đều có ý chí, chỉ là mạnh yếu khác biệt mà thôi.



Lúc này Văn Thù Bồ Tát đã hơi không kiên nhẫn, trên thân tản mát ra uy thế kinh người:



- Đường Tam Tạng, bần tăng khuyên ngươi vẫn là giao Phật Tổ ra đi, ngày khác Phật Tổ thức tỉnh, Phật Tổ sẽ không quên công đức của ngươi.



- Nếu bần tăng không giao thì sao?



Đường Tăng cười nhạt nói.



- Vậy cũng đừng trách bần tăng không khách khí!



Văn Thù Bồ Tát hừ lạnh, hai tay nhanh chóng kết ấn, muốn gọi người, hắn biết mình là không thể nào cướp đi Phật Tổ chuyển thế thân.



- Ngươi không được khi dễ sư gia gia.



Bỗng nhiên Trư Cửu Muội nãi thanh nãi khí kêu lên, sau đó vỗ tới Văn Thù Bồ Tát một chưởng.



Cách ngàn mét, cũng không nhìn thấy pháp lực ba động, tiểu gia hỏa vỗ ra tựa hồ không có một chút uy lực.



Nhưng sau một khắc...



- Bành!



- Bành...



Giữa hai chân Văn Thù Bồ Tát đột nhiên có đồ vật gì nổ tung, liên tục vang lên hai tiếng, huyết dịch trong nháy mắt nhuộm đỏ đũng quần.