Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 520 : Như Lai Phật Tổ đại náo Thiên cung

Ngày đăng: 01:01 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



Một đám Bồ Tát kinh ngạc, lúc này bọn hắn rốt cục biết Tiếp Dẫn chi môn kia xuất hiện như thế nào rồi.



Nhưng càng kinh ngạc hơn chính là Linh Cát Bồ Tát, bởi vì ngay cả hắn cũng không biết mũ của mình còn có công năng triệu hoán Tiếp Dẫn chi môn.



Cùng lúc đó, phía đông Thiên giới, trước Nam Thiên môn, một cánh cửa trống rỗng xuất hiện, Trư Cửu Muội từ bên trong rơi ra, ngã ở trên mặt đất.



- Ai u...



Tiểu gia hỏa bị ngã đau, nhíu mày xoa cái mông.



- Người đến là ai?



Một trong Tứ Đại Thiên Vương thủ vệ Nam Thiên môn là Ma Lễ Thanh quát.



Cơ hồ là phản xạ có điều kiện, tiểu gia hỏa vỗ qua một chưởng, lập tức...



- Bành...



- Ai u trứng của ta...



Ma Lễ Thanh kêu thảm ngã xuống, trứng nổ, máu tươi nhuộm đỏ quần.



Trư Cửu Muội có chút khẩn trương nhìn thoáng qua Ma Lễ Thanh ngã xuống, sau đó nhanh chóng chạy vào Nam Thiên môn.



- Ngăn nàng lại...



Ma Lễ Thanh hét lớn.



- Bá bá bá...



- Keng!!!



Thiên binh thiên tướng thủ vệ Nam Thiên môn rút binh khí ra khỏi vỏ, sát khí bức người.



- A......



Tiểu gia hỏa giật nảy mình, xoay người chạy, lại đụng vào trụ chống trời Nam Thiên môn, đụng đến chóng mặt.



Mắt thấy một đám thiên binh thiên tướng vây quanh lên, tiểu gia hỏa vội vàng cắn hạt châu trong tay nuốt vào, rất nhanh lại triệu hồi ra một cái Tiếp Dẫn chi môn.
Mặc dù lồng hấp bốc lên nhiệt khí, lại không nóng bỏng.



Tiểu gia hỏa bò lên trên lồng hấp, dùng sức xốc nắp lên.



- Bang lang...



Cái nắp to lớn rớt xuống đất, tiểu gia hỏa rốt cục thấy được đồ vật trong lồng hấp, nhưng bên trong căn bản không phải rượu, mà là các loại thiên tài địa bảo, là dùng để cất rượu.



Những thiên tài địa bảo này mỗi vật đều cực kỳ trân quý, có chút thậm chí còn tản ra quang mang.



Tiểu gia hỏa trực tiếp nhảy vào trong lồng hấp, cầm lấy một viên tiên dược cắn, hương vị còn rất ngon, lại có rượu mùi, hiển nhiên dược lực trong đó đang chuyển hóa thành rượu.



- Sưu...



Nàng tiện tay ném viên tiên dược kia ra, nắm lên một viên tiên dược khác gặm, sau đó lại ném đi.



- Sưu!



- Sưu!



- Sưu!



...



Từng viên tiên dược bị tiểu gia hỏa ném ra, rớt xuống mặt đất, cảm giác không tệ nàng liền cắn một cái, bề ngoài không dễ nhìn liền trực tiếp ném đi.



Rất nhanh tiên dược trong lồng hấp bị ném sạch, tiểu gia hỏa lại ném khí cụ, phá hủy linh kiện trong lồng hấp, từng linh kiện bị ném ra bên ngoài.



Rốt cục, sau khi linh kiện phá sạch, dưới đáy tận cùng xuất hiện một cái thùng, trong thùng có chất lỏng, mùi rượu nồng đậm là từ bên trong phát ra.



Tiểu gia hỏa dùng tay chấm một chút đưa vào miệng, lập tức vui vẻ nheo mắt lại.



- Thơm quá...



Nàng cao hứng trực tiếp nhảy vào trong thùng, miệng lớn uống rượu.



Theo tiên tửu vào trong bụng, tu vi của tiểu gia hỏa lập tức vụt vụt vụt dâng lên.



Đồng thời bởi vì tiểu gia hỏa nhảy vào trong thùng, khiến cho tiên tửu trong thùng tràn ra, chảy tới mặt đất, mùi rượu nồng đậm phát tán ra, tràn ngập cả cung điện.



Ở bên ngoài cung điện, một lão đầu cõng hồ lô rượu, mũi màu đỏ, bỗng nhiên nhíu nhíu mũi:



- Thơm quá, chẳng lẽ mùi thơm của ngự tửu đã nồng đậm đến có thể đột phá lồng hấp rồi?