Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 547 : Hoắc Tuấn Đạo Tổ lại tới
Ngày đăng: 01:02 19/04/20
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Chỗ động phủ của Hoàng Mi Đại vương, nơi này đã trở thành một biển dung nham, nhiệt độ cao kinh khủng bao phủ, khó mà tán đi.
Nơi này tràn ngập lực lượng kỳ dị, nhiệt lượng sẽ không tiêu tán, từ đầu đến cuối duy trì lấy nhiệt độ cao cố định, trừ khi có ngoại lực ảnh hưởng.
Sư đồ Đường Tăng đều còn ở nơi đó, tất cả mọi người không hiểu thái độ của các Bồ Tát, vậy mà dễ dàng liền từ bỏ như vậy, hơn nữa còn trái lại đưa cho Đường Tăng một đống bảo vật!
- Ta đoán đám Bồ Tát kia khẳng định là đầu óc bị cửa kẹp.
Ngưu Ma Vương nói.
- Không phải là có âm mưu gì chứ?
Trư Bát Giới có chút lo lắng.
- Sợ cái gì, cùng lắm thì lại đánh một chầu!
Tôn Ngộ Không không có chút lo lắng nào, thậm chí còn có chút tiếc nuối.
Đường Tăng cũng đang suy đoán âm mưu của đám Bồ Tát kia:
- Bọn hắn hẳn là muốn mượn tay bần tăng phục sinh Quan Âm Bồ Tát.
- Bất quá tay của bần tăng cũng không phải dễ mượn như vậy, sau khi phục sinh Quan Âm tỷ tỷ, là người của bần tăng.
Trong lòng Đường Tăng hừ hừ, sau đó vung tay lên:
- Các đồ nhi, chúng ta tiếp tục thỉnh kinh, lên đường!
- Được rồi, tiếp tục lên đường!
Tôn Ngộ Không bổ nhào lật ra mấy trăm mét, Lục Nhĩ Mi Hầu vội vàng đuổi theo.
- Sư gia gia...
Trư Cửu Muội cao hứng chạy tới, theo chân Đường Tăng trèo lên, cuối cùng leo đến trên bờ vai hắn.
- Nam nhân, ngươi còn muốn đi thỉnh kinh sao?
Hạc Tử Tinh cũng theo sau, vẻ mặt tò mò nhìn Đường Tăng:
- Không bằng không lấy kinh, đi theo ta đi.
- Khó mà làm được, thân là nam nhân, phải có sự nghiệp của mình, thỉnh kinh là sự nghiệp của bần tăng, không thì ở trước mặt nữ nhân của mình cũng không ngẩng đầu được lên.
Đường Tăng nghiêm túc nói.
- Là thời cơ chưa tới sao?
Đường Tăng suy đoán nói, dùng hết những bảo vật mà các Bồ Tát cho, để Đại Đạo Bảo Bình chậm rãi hấp thu.
Hiện tại Đại Đạo Bảo Bình vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, chờ hoàn toàn khôi phục, nói không chừng sẽ có kinh hỉ không tưởng tượng được.
Hiện tại chữa trị Đại Đạo Bảo Bình, cùng chín Thần Miếu hô ứng lẫn nhau, Đường Tăng có loại dự cảm kỳ quái, rất có thể Quan Âm Bồ Tát thật sẽ phục sinh.
Nhưng sau khi Quan Âm Bồ Tát phục sinh, có lẽ đã không còn là Quan Âm Bồ Tát lúc đầu.
- Đường Tăng, nguyên lai ngươi trốn ở nơi này, để mạng lại!
Bỗng nhiên kinh biến nổi lên, nương theo một tiếng hét phẫn nộ, quang mang yêu diễm từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt đánh về phía Đường Tăng.
- Oanh...
Quang mang kia sắp đánh trúng Đường Tăng, bỗng nhiên bị đồ vật gì va nát, hình thành sóng xung kích kinh khủng, lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Thân ảnh của Đường Tăng cùng Hạc Tử Tinh bạo lộ ra, hai người đều hoàn hảo không chút tổn hại, nguyên lai mới vừa rồi là Hạc Tử Tinh kịp thời xuất thủ, đánh tan công kích đột nhiên xuất hiện kia.
Đường Tăng thu hồi Đại Đạo Bảo Bình, sắc mặt âm trầm nhìn về phía bầu trời.
- Cái gì? Như vậy cũng vô sự?
Trên bầu trời, một thanh niên giật nảy cả mình.
Thanh niên chính là Hoắc Tuấn Đạo Tổ trước đó chạy thoát, hắn một kích không thành cũng không có công kích lần nữa, ngược lại hăm dọa nói:
- Lần này coi như số ngươi gặp may, lần sau nhất định diệt ngươi!
Nói xong hắn xoay người rời đi, hóa thành quang mang xông vào thiên khung.
- Muốn đi...
Đường Tăng giận dữ, đánh lén hắn liền muốn đi sao?
- Đừng đuổi theo, ta cảm giác là lạ.
Hạc Tử Tinh ngăn cản nói.
- Yên tâm, bần tăng sẽ không chủ quan.
Đường Tăng hừ lạnh một tiếng, thuấn di biến mất, đuổi theo.
- Ai...
Hạc Tử Tinh nhíu mày, không biết vì sao, nàng nhìn thấy Đường Tăng đuổi theo, ẩn ẩn có loại cảm giác bất an, Đạo Tổ kia thấy thế nào cũng giống như cố ý đến dẫn Đường Tăng đi.
Có chút do dự, Hạc Tử Tinh khẽ cắn răng, nhanh chóng đuổi theo.