Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 558 : Thu sạch, giết sạch

Ngày đăng: 01:02 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



Tiên Mộc rất phổ biến ở Tiên giới hoặc là Côn Luân tiên môn, nhưng Tiên Mộc cũng là có đẳng cấp, những Tiên Mộc chế tạo thành giá đỡ kia đều là Tiên Mộc đẳng cấp cao, chủ yếu nhất là số lượng khổng lồ.



Coi như về sau cầm lấy đi bán cũng có thể bán được giá tiền rất lớn, Đường Tăng cũng mặc kệ những đồ vật này có chỗ hữu dụng hay không, toàn bộ đóng gói mang đi lại nói.



Dẹp xong những đan dược này, Đường Tăng tiếp tục đi về phía trước.



Cái bảo khố này lớn vượt qua tưởng tượng, không phải tài sản một người có thể so sánh, đây là một thế lực lớn thu thập vô số năm qua, số lượng nhiều đến dọa người.



Địa phương kế tiếp là nơi chứa tài liệu thân thể của Tiên thú, có thể dùng luyện khí....



- Thu!



Đường Tăng vung tay lên thu sạch.



Lại qua một địa phương, chứa các loại lông vũ kỳ quái, đẳng cấp thấp nhất cũng là Thiên Tiên, trong đó một cây lông vũ trân quý nhất, danh xưng Bản Mệnh Chân Vũ, có thể so với Tiên khí hạ phẩm.



Những lông vũ này chồng chất như một ngọn núi lớn, xem nó như rác rưởi ném loạn, đoán chừng là bởi vì những đồ vật này còn không tính trân quý, chỉ bởi vì số lượng quá nhiều mà cảm thấy ném đi đáng tiếc, mới được bỏ vào nơi này.



Lại đi vào, là thú đan chồng chất thành núi, cũng bị thu hồi toàn bộ.



Các loại kim loại luyện khí, thu!



Các loại hỏa thạch dùng luyện đan luyện khí, thu!



Thu thu thu!



Những nơi Đường Tăng đi qua, một đường càn quét, thu tất cả đồ vật có thể nhìn thấy vào, một cọng lông cũng không buông tha.



Rốt cục, Đường Tăng đi tới chỗ sâu nhất, nơi này lớn hơn, nhưng cất chứa đồ vật lại càng ít, mỗi một đồ vật đều có khung chứa riêng.



Một thanh kiếm lơ lửng ở trên đài, phát ra uy áp kinh người, đoán chừng cường giả dưới Tiên Đế cũng không cách nào tới gần.



- Đồ vật tốt!



Ánh mắt Đường Tăng sáng lên, đi qua trực tiếp cầm kiếm lên.



Ông một tiếng, một trận pháp muốn ngăn cản, nhưng bị hắn nhẹ nhõm đánh nát, thành công cầm được Tiên Kiếm.



Thanh kiếm này không có danh tự, nhưng tuyệt đối bất phàm.



Đường Tăng không có nhìn nhiều, trực tiếp thu hồi, dù sao hắn cũng không sử dụng kiếm.



Về sau Đường Tăng lại đi quầy hàng kế tiếp, trên quầy này lơ lửng một cây cung, cung tản ra quang mang tối tăm mờ mịt, cho người ta một loại cảm giác thần bí.



Đường Tăng nhẹ nhõm phá vỡ trận pháp cầm lấy nó, cung run rẩy, muốn tránh thoát ra ngoài, nhưng lại bị Đường Tăng vững vàng bắt lấy.
- Phu nhân, trước đó ngài bảo bọn hắn đi bắt các đồ đệ của Đường Tăng, hiện tại chỉ còn lại ba người trở về, hiển nhiên là thất bại.



Lúc này Bình nhi nhỏ giọng nói.



Trần Diên Nhi bừng tỉnh đại ngộ, Đường Tăng từ trong trí nhớ tìm ra, Trần Diên Nhi xác thực lệnh tám Tiên Đế tiến vào Thiên Đình, muốn trộm ra tay với đám người Tôn Ngộ Không.



Nhưng Trần Diên Nhi hiển nhiên không biết, thực lực của Tôn Ngộ Không đã cường đại đến trình độ gì, tám Tiên Đế, căn bản không đủ tư cách.



Hiện tại chỉ trở về ba cái, xem ra năm cái khác đều xong đời.



- Những người khác đâu?



Trần Diên Nhi lạnh lùng nhìn hai Tiên Đế còn lại, hỏi.



- Bọn hắn... Đều bị Tôn hầu tử kia bắt lại.



Trong đó một Tiên Đế nơm nớp lo sợ nói:



- Lúc đầu chúng ta muốn che giấu chuẩn bị dùng bảo vật bắt giữ, nhưng không nghĩ tới bị Tôn hầu tử sớm phát hiện.



- Quỳ xuống!



Trần Diên Nhi đột nhiên hét lớn.



Hai Tiên Đế bị dọa đến quỳ rạp xuống đất, bọn hắn mạnh nhất cũng bất quá Tiên Đế trung kỳ, Trần Diên Nhi là nửa bước Đạo Tổ, đủ để cho bọn hắn quỳ xuống.



Chủ yếu nhất là thân phận chưởng môn phu nhân của Trần Diên Nhi, đủ để chưởng khống sinh tử của bọn hắn.



- Chút chuyện này cũng làm không xong, lưu các ngươi làm gì?



Trần Diên Nhi tựa hồ cực kỳ phẫn nộ, lại bổ xuống một kiếm.



- Phốc...



Tiên Đế kia muốn tránh né, nhưng căn bản không làm được, bị chém bay đầu.



- Phu nhân tha mạng...



Cái đầu kia hoảng sợ kêu to.



Nhưng Trần Diên Nhi thờ ơ, ngọc thủ trảo một cái, cái đầu kia trực tiếp nổ tung, Tiên Hồn bị đánh giết.



Tiên Đế còn lại kia dọa đến sắp nứt cả tim gan, quay người chạy trốn, hóa thành quang mang nhất phi trùng thiên, không chạy không được, phu nhân nổi điên, lại muốn giết bọn hắn.



- Muốn chạy?



Trần Diên Nhi cười lạnh, thu hồi Tiên Kiếm, đột nhiên lật tay lấy ra một thanh thần cung phát ra quang mang tối tăm mờ mịt, ngọc thủ kéo dây cung một phát.



Lập tức tiên khí từ bốn phương tám hướng tụ lại, ở trên dây cung tụ thành một quang cầu chói mắt, uy năng kinh khủng để Bình nhi cũng kinh hãi thất sắc.