Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 578 : Đường Tăng hành hung Ngọc Đế
Ngày đăng: 01:02 19/04/20
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Chạy mau, sư phụ nổi điên...
Trư Bát Giới kêu thảm, lộn nhào hóa thành quang mang bay đi.
- Chạy mau chạy mau, tên kia nổi điên...
Dương Thiền cũng bị hù dọa, dùng Bảo Liên đăng bảo vệ mình, nhanh chóng bay xa.
- Sư phụ, làm nữ nhân thật không có gì không tốt, người xem tư thái của người thật đẹp...
Ngưu Ma Vương còn không biết sống chết vuốt mông ngựa.
Kết quả, Đường Tăng oanh tới một chưởng, thiên băng địa liệt, Ngưu Ma Vương bị đánh vào lòng đất, xuyên qua đại địa vô tận, không biết rớt xuống địa phương nào rồi.
- Đường Tam Tạng, ngươi phát điên cọng lông, chẳng lẽ làm nữ nhân còn ủy khuất ngươi, muốn Ngọc Đế nạp ngươi làm thiếp ngươi mới không ủy khuất hay không?
Nhị Lang Thần nhìn có chút hả hê nói.
- Oanh...
Đường Tăng vỗ tới một chưởng, Nhị Lang Thần còn chuẩn bị ngạnh kháng, kết quả…
Oanh… một tiếng, hai đùi của hắn bị tạc bay, nửa cái mông vỡ nát, xương vụn vẩy ra.
- Ngao*, trứng của bản chân quân a a a...
Nhị Lang Thần rú thảm, thanh âm chấn động càn khôn, ngay cả Thiên Đình cũng nghe được.
Lần này đám người Trư Bát Giới lông tơ dựng đứng.
- Đây mới là uy lực chân chính của thần kỹ nổ trứng sao?
- Chạy a a a!!!
- Oa nha nha, sư gia gia thật dọa người...
Tất cả mọi người vong hồn bốc lên, hưu hưu hưu hóa thành quang mang phóng tới chân trời, thời gian nháy mắt liền chạy đến vô ảnh vô tung.
Thần quang nở rộ, quần áo của Đường Tăng phất phới, tóc dài tung bay, giống như cuồng ma, trên mặt xinh đẹp che kín vẻ lạnh lùng, đứng ở trên đại địa chỉ thiên quát hỏi:
- Bần tăng chỉ hỏi một câu, còn có ai?
Rõ ràng là thân thể nữ nhân, thanh âm nữ nhân, nhưng Đường Tăng lại như đại hán, thanh âm trong trẻo dễ nghe mang theo cảm giác thô cuồng.
- Oanh!
- Dừng tay, con mẹ nó ai ai... Ai dám lấy ngươi...
Ngọc Đế nói tục, cuối cùng thật bị chọc giận, bộc phát toàn bộ thực lực.
- Oanh...
Kim quang chói mắt bộc phát, rốt cục đánh bay Đường Tăng ra ngoài.
Nhưng sau một khắc Đường Tăng xông ra bụi mù, đùi ngọc thon dài đá vào trên khuôn mặt của Ngọc Đế, đạp bay hắn, nện vào trên vách tường của Lăng Tiêu Bảo Điện.
- Dừng tay, Đường Tam Tạng, ngươi dám ẩu đả Ngọc Đế, ngươi ngươi ngươi...
Một Thần Tiên rốt cục kịp phản ứng, ở phía sau gầm thét.
- Mọi người cùng nhau xuất thủ bắt lấy hắn, quá phách lối, vậy mà không kiêng nể gì cả như thế!
- Cùng tiến lên!
Những Thần Tiên trước đó bị trấn trụ kia đều kịp phản ứng, nhao nhao xuất thủ, pháp bảo cùng pháp thuật dâng lên, đánh về phía Đường Tăng.
Đường Tăng quay người, hai tay mở ra, sau đó nhấn vào trong hư không, giống như toàn bộ thiên địa đều thu nạp ở trong hai tay, ngưng tụ ra một quang cầu, theo hai tay khép lại, quả cầu ánh sáng kia vụt nhỏ lại.
Một cỗ ba động để cho người ta rùng mình từ trong quang cầu truyền tới.
Ngọc Đế lông tơ dựng đứng, vội vàng xông ra Lăng Tiêu Bảo Điện.
Đồng thời Đường Tăng cũng ném quang cầu ra ngoài, trong nháy mắt ném ra liền thuấn di rời đi nơi này.
- Oanh!!!
Đường Tăng vừa rời đi, quả cầu ánh sáng kia mới bay ra không đến hai mươi mét, liền phát sinh nổ lớn kinh thiên động địa.
Hào quang chói sáng chiếu rọi toàn bộ Thiên Đình, ngay cả ánh sáng của mặt trời cũng không sánh bằng.
Sóng xung kích kinh khủng lật ngược Lăng Tiêu Bảo Điện, những Thần Tiên ở bên trong ngay cả phản ứng cũng không kịp liền bị tạc bay lên trời, mất đi tri giác.
- Ầm ầm...
Uy năng hủy thiên diệt địa quét sạch ra, những nơi đi qua, hết thảy đều bị tung bay, Lăng Tiêu Bảo Điện vừa xây lại không lâu liền hủy, thậm chí tiên lục cũng bắt đầu băng liệt, rời ra vỡ vụn.
Từng vết nứt khủng bố xuất hiện, lan tràn ngàn vạn dặm, không biết bao nhiêu người bị đánh bay.
Từ không trung nhìn xuống, có thể nhìn thấy một làn sóng xung kích lấy Lăng Tiêu Bảo Điện làm trung tâm, quét sạch về phía bốn phương tám hướng, tốc độ nhanh đến không cách nào tưởng tượng, trong nháy mắt liền quét sạch mấy ngàn vạn dặm, bình định hết thảy.
Không biết qua bao lâu, Ngọc Đế mới rốt cục từ trong phế tích đứng lên, trên người rơi đầy tro bụi.
Nhìn mặt đất bừa bộn, Lăng Tiêu Bảo Điện ngay cả cặn bã cũng không còn lại, Ngọc Đế khóc không ra nước mắt.
- Trời đánh, ai có thể đi thu thập Đường Tam Tạng trời đánh kia không... Trời ơi, kiếp trước trẫm tạo ra cái nghiệt gì chứ...