Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 633 : Cây non?
Ngày đăng: 01:02 19/04/20
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Phụt...
Dương Thiền đột nhiên bật cười, lại có người gọi nhị ca của mình là tiểu nhị sao?
- Ngươi gọi ta là cái gì?
Nhị Lang Thần trực tiếp giận tới mức dựng lông, vẻ mặt tức giận trừng mắt với Đường Tăng.
- Tiểu nhị, rót rượu.
Ngưu Ma Vương bỗng nhiên lấy ra một vò rượu, cười hì hì nói.
Nhị Lang Thần híp mắt lại một cái, lại muốn phát ra uy áp.
- Ầm...
Tôn Ngộ Không tiên phát chế nhân, lại là một cước, lần thứ hai đá Nhị Lang Thần bay ra ngoài, đồng thời lần này Nhị Lang Thần trực tiếp bay ngược ra khỏi Hoa Quả Sơn.
Hiển nhiên Tôn Ngộ Không thật sự nổi giận, ba con mắt đáng chết này lại muốn phát ra uy áp ảnh hưởng tới Tử Lan.
Dưới sự tức giận, Tôn Ngộ Không đang muốn đuổi theo Nhị Lang Thần đánh một trận...
- A...
- A...
Đột nhiên bên trong Thủy Liêm Động truyền ra hai tiếng kêu sợ hãi.
- Tử Lan...
Sắc mặt của Tôn Ngộ Không nhất thời biến đổi, làm gì còn có chút lửa giận nào nữa? Trên gương mặt hắn đầy vẻ lo lắng, hóa thành tàn ảnh vọt vào Thủy Liêm Động.
Đường Tăng cũng chợt lách người theo sau.
Đám người Trư Bát Giới cũng xông lên.
- Này...
Dương Thiền sửng sốt, vẻ mặt bất đắc dĩ, nữ nhân bên trong sinh con, đám nam tử bọn họ tiến vào làm cái gì?
...
- Tử Lan, đã xảy ra chuyện gì?
Tôn Ngộ Không vừa tiến vào lại lo lắng hỏi.
Lúc này, Tử Lan đang nằm ở trên giường đá, đầu đầy mồ hôi, có vẻ rất suy yếu, Tử Vi tiên tử lại ngồi ở bên cạnh, ôm một... quả cầu ánh sáng.
Sau khi đám người Đường Tăng chạy tới, nhìn thấy được quả cầu ánh sáng kia đầu tiên.
Ngưu Ma Vương và Nhị Lang Thần bị Tôn Ngộ Không đánh bay ra khỏi Hoa Quả Sơn lại bay trở về, chỉ có điều không chờ bọn họ phát cuồng, đột nhiên cảm ứng được một uy áp khủng khiếp bao phủ ở trên người bọn họ, khiến cho bọn họ không thể động đậy.
Cũng may loại uy áp này lóe lên đã biến mất, ngay lập tức bọn họ nhìn thấy được Đường Tăng trừng mắt một cái.
Hai người theo bản năng rụt cái cổ lại, sau đó nhìn nhau.
- Sư phụ cảnh cáo.
Ngưu Ma Vương vội vàng ngoan ngoãn bay trở về.
Nhị Lang Thần lại lộ ra vẻ mặt khiếp sợ và không phục, Đường Tam Tàng phát ra uy áp không ngờ khủng khiếp như vậy?
Chỉ có điều Nhị Lang Thần cũng không có tiếp tục nổi giận, bởi vì hắn cũng nhìn thấy được ở trên không trung Hoa Quả Sơn có quả cầu ánh sáng bảy màu bay qua, trước đó trong lúc mơ hồ hắn hình như nghe được có người nói, quả cầu ánh sáng bảy màu này là hài tử của Tôn Ngộ Không.
- Hài tử của yêu hầu sao?
Thần sắc Nhị Lang Thần cổ quái, đi theo.
- Ngộ Không mau nhìn kia, hài tử muốn đi tới nơi chúng ta sinh ra.
Tử Lan được Tử Vi tiên tử và Dương Thiền đỡ, kinh ngạc nói.
Những người khác cũng phát hiện ra quả cầu ánh sáng bảy màu không ngờ bay về phía ngọn núi, nơi trước đây Tôn Ngộ Không sinh ra.
Không bao lâu, quả cầu ánh sáng bảy màu quả nhiên hạ xuống ở trên ngọn núi kia, ở trong sự nghi ngờ của mọi người ở đây, hạt giống bên trong quả cầu ánh sáng không ngờ chậm rãi hạ xuống mặt đất.
Chỗ đó chính là nơi đá năm màu từng xuất hiện.
Mà hào quang bảy màu bên ngoài đột nhiên hóa thành chất lỏng bảy màu, chậm rãi thấm vào trong đất.
- Điều này...
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, trước đó bọn họ vốn tưởng rằng này cầu ánh sáng bảy màu quả đã là một sinh linh, nhưng hiện tại xem ra hình như không phải như vậy.
Ánh mắt của Đường Tăng lại đột nhiên sáng lên, hình như đã đoán được cái gì, nói với Tôn Ngộ Không:
- Ngộ Không, hài tử của ngươi sắp ra đời.
- A?
- A?
Tôn Ngộ Không và Tử Lan lập tức lộ ra vẻ mặt vỡ mộng, hài tử của bọn họ không phải đã ra đời rồi sao?
Đặc biệt là Tử Lan, hài tử của Tôn Ngộ Không là do nàng sinh ra, nàng thế nào lại không biết hài tử của bọn họ còn chưa sinh ra?
Những người khác cũng đều vỡ mộng, lẽ nào Tôn Ngộ Không còn có những hài tử khác?
- Mau nhìn kia...
Bỗng nhiên có người kinh ngạc kêu lên.
Chỉ thấy ở vị trí đá năm màu nơi Tôn Ngộ Không còn chưa biến hóa, một bụi cây giống như phá vỡ đất đá, với tốc độ mắt thường có thể thấy được đang mọc ra.