Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 639 : Hoàng hôn ngày tận thế

Ngày đăng: 01:02 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



Cuối cùng là cái gì đã khiến cho mình đột nhiên xuyên qua vậy?



Đường Tăng nhíu mày, hai mươi ba điểm ý chí khiến cho hắn đủ để lấy ra được ký ức khi còn ở trong bụng mẹ, nhưng trước sau lại không có cách nào biết được một cảnh tượng cuối cùng trước khi mình xuyên qua.



Hình như, có người cố ý che giấu cảnh tượng kia.



- Sư phụ, sao vậy?



- Sao vậy?



- Sư phụ, tên mặt trắng lúc trước chính là kiếp trước của sư phụ sao?



Đám người Ngưu Ma Vương và Trư Bát Giới đều tới gần, tuy rằng bọn họ không nhìn thấy được các loại kiếp trước của Đường Tăng, nhưng có thể nhìn thấy được dáng vẻ kiếp trước của Đường Tăng.



- Lăn, ngươi mới là tên mặt trắng, cả nhà ngươi đều là tên mặt trắng.



Đường Tăng trừng mắt với Ngưu Ma Vương.



- Phụt!



Dương Thiền bị chọc cười.



- Hòa thượng hiện ra đầu tiên kia cũng là sư phụ kiếp trước, ánh mắt thật sâu thúy.



Sa Tăng nói.



- Có thể là Kim Thiền Tử.



Lục Nhĩ Mi Hầu dường như nghĩ tới điều gì, nói.



Lúc này, Ngọc Đế tiếp tục mở miệng nói:



- Đường Tăng Phật tổ, như vậy ngươi đã tin tưởng chưa? Tam Sinh kính này có thể soi sáng ra tam sinh tam thế của một người.



Đường Tăng liếc mắt nhìn Ngọc Đế, Tam Sinh kính này có thể soi sáng ra tam sinh tam thế của một người, điều này đúng là không sai, nhưng cũng có thể thức tỉnh lại ký ức tam thế của một người.



Nếu như lực ý chí mạnh mẽ một chút còn tốt, ý thức và tâm tính của kiếp này sẽ không bị dao động.



Còn nếu như lực ý chí không đủ kiên cường, rất có khả năng sẽ bị trí nhớ của kiếp trước xông tới, khiến thế giới quan và tính cách của kiếp này bị suy sụp, cho rằng mình vẫn sống ở kiếp trước, hoặc nói là trực tiếp bị ý thức của kiếp trước nắm chủ đạo thân thể kiếp này.



Ngọc Đế căn bản không có ý tốt, nếu như trí nhớ kiếp trước của bảy tiểu tử thật sự bị thức tỉnh lại, các nàng khẳng định không có lưu luyến quá lớn đối với kiếp này, như vậy tuyệt đối không tiếp nhận được Tử Lan.



- Trẫm không cần thiết phải lừa các ngươi, các nàng thật sự là bảy nữ nhi của trẫm.



Ngọc Đế tiếp tục nói.
- Dừng tay!



Ngọc Đế vội vàng hạ lệnh cho thiên binh thiên tướng thu hồi đại trận thiên la địa võng.



Đường Tăng thấy thế, lúc này mới thu hồi khí thế, thiên địa lại khôi phục cảnh trời quang, hắn thản nhiên nói:



- Cút đi.



Ngọc Đế liếc mắt nhìn qua Đường Tăng, tuy rằng hắn cố gắng khiến cho mình bình tĩnh trở lại, nhưng ánh mắt kia vẫn giống như muốn cắn người khác, mơ hồ có chút đỏ lên.



Tuy rằng rất muốn băm thây Đường Tăng thành vạn đoạn, nhưng hắn cũng biết, hiện tại một ngón tay của Đường Tăng cũng có thể ấn chết hắn.



Ngọc Đế âm thầm thề, cái nhục ngày hôm nay hắn chắc chắn phải trả lại gấp trăm lần!



- Đi!



Ngọc Đế vung tay lên, xoay người hóa thành lưu quang, một lần bay lên trời, ảo ảnh chín con Thiên Long cực lớn xoay quanh ở trong hư không, thật lâu không thể tản đi.



Trăm vạn thiên binh thiên tướng đưa mắt nhìn nhau, chỉ có điều vẫn nhanh chóng đuổi theo, bọn họ xem như là đội cảm tử của Ngọc Đế, đối với Ngọc Đế vẫn tuyệt đối trung thành.



- Đi rồi?



- Cuối cùng cũng đi rồi!



- Ha ha, sư phụ thật lợi hại, chỉ phát khí thế ra lại khiến cho Ngọc Đế lão nhi này phải khiếp sợ bỏ chạy!



Đám người Tôn Ngộ Không cười to, đặc biệt vui vẻ.



- Bộ dạng của Ngọc Đế lão nhi vừa rồi, hắc hắc, thật là cực kỳ thú vị.



- Các ngươi có thấy hay không? Ánh mắt của Ngọc Đế lão nhi vừa rồi giống như là muốn nuốt sống sư phụ, nhưng dù thế nào cũng không dám động thủ.



- Hắn đáng đời...



...



Đường Tăng không cùng một đám đồ đệ ầm ĩ, trong lòng hắn không yên, bởi vì cho tới bây giờ, hắn mới phát hiện mình không ngờ không biết mình xuyên qua thế nào.



Lại giống như ký ức bị người ta cắt bỏ vậy, kiếp trước ở trên địa cầu hình như vừa nhận xong bằng tốt nghiệp, đi ra khỏi cửa trường, đi tới một hồi lại xuyên qua.



Nhưng hắn cũng không có một chút ấn tượng nào.



Đường Tăng rời khỏi Hoa Quả Sơn, đi tới bờ Đông Hải, hắn lấy ra một bình rượu mở ra phần bịt miệng bình, đang muốn uống rượu, bỗng nhiên một bàn tay ngọc nắm lấy bên kia của vò rượu.



- Không mời ta uống rượu sao?



Giọng nói vô cùng êm tai truyền đến, lại giống như tiếng gió trời vi vu.



Cho dù ý chí của Đường Tăng mạnh mẽ khủng khiếp, khi nghe được giọng nói này, tim hắn vẫn xúc động, hắn theo bản năng ngẩng đầu, lại nhìn thấy được Hằng Nga cười như không cười nhìn hắn.