Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 698 : Tôi lại sửa một lần

Ngày đăng: 01:03 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



- Quản lý Trương, cô có bị hoa mắt không?



Một bảo an nghi nghờ hỏi.



- Không! Tôi... Tôi vừa nhìn thấy người trong TV đột nhiên nói chuyện.



- Người trong TV nói chuyện thì rất bình thường mà.



Vẻ mặt bảo an kia quái lạ.



- Không! Tôi muốn nói là... Ôi! Tôi cũng chẳng biết nên nói thế nào. Tóm lại! Nó là quỷ.



Trương Du Liên đáp.



Đám bảo an nghe thế bèn im lặng.



- Quản lý Trương, chắc do cô mệt mỏi quá, cô nên về nhà nghỉ nghơi.



Đội trưởng đội bảo an khuyên.



Trương Du Liên tức giận nhìn chằm chằm đám bảo an.



Lúc này, một đôi nam nữ đi qua hành lang, nhìn Đường Tăng trong phòng điều dưỡng. Sau đó, người phụ nữ kia nói với Trương Du Liên:



- Quản lý Trương, cô đi theo chúng tôi một lát.



Gương mặt xinh đẹp của Trương Du Liên hơi thay đổi, do dự một chút, bèn đi theo.



Đám bảo an đưa mắt nhìn nhau, lập tức ai đi đường nấy.



Trong phòng điều dưỡng, Đường Tăng bình tĩnh vuốt điểu khiển, việc hắn biểu hiện khác thường có thể gây chú ý, hắn cũng không lo lắng.



Mặc dù hắn không thể sử dụng uy năng ý chí, thực lực vạn không còn một, nhưng dựa vào lực lượng nhục thân còn sót lại, những người phàm này không làm gì được hắn.



Chênh lệch giữa Thánh Nhân và người phàm, không cách nào có thể biểu đạt, một vị đã thoát khỏi dòng sông thời gian, một người đang hãm sâu trong bể khổ hồng trần.



Mặc dù hắn bây giờ ngay cả đi lại cũng gian nan, nhưng dựa vào thân thể mạnh mẽ, có thể coi nhẹ những người phàm này.



Đường Tăng duỗi tay ra nắm chặt thành nắm đấm, cảm giác rất bất lực, bèn lẩm bẩm:



- Dựa theo tốc độ khôi phục này, e rằng phải tốn mấy trăm năm mới có thể đi lại bình thường, quá lâu, nếu có đủ năng lượng thì tốt rồi.



Đáng tiếc bây giờ Trái Đất đang ở thời kỳ mạt pháp, thiên địa linh khí hầu như biến mất.



Đường Tăng vô ý thức liếc qua TV, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên:



- Điện! Đúng rồi, điện cũng là năng lượng, mặc dù yếu hơn năng lượng sấm sét, nhưng nó cũng là năng lượng.



Đường Tăng nghĩ đến đây, bèn cố hết sức nâng người lên, tựa vào đầu giường, nhìn xung quanh một chút, phát hiện bức tường bên cạnh gường bệnh có một ổ cắm điện.



Lúc này, hắn vươn tay ra, kéo ra vỏ nhựa plastic ngoài ổ điện dễ như xé giấy lộn, sau đó nhét ngón tay vào.



Lập tức một dòng điện mãnh liệt truyền đến, bị hắn hấp thu nhanh chóng, thân thể yếu ớt dần dần có sức.



Xèo...



Tia lửa điện lấp lóe, nếu là người bình thường, ngón tay sẽ bị tia lửa điện này nướng chín. Nhưng ngón tay của Đường Tăng vẫn y nguyên. Tia lửa điện này không đủ gãi ngứa cho hắn.



Dòng điện mãnh liệt vừa tiếp xúc ngón tay hắn, lập tức bị hấp thu, bị chuyển hóa thành năng lượng cần thiết cho cơ thể. Nó không còn là dòng điện, nên không nổi sóng gió gì.



Thậm chí dòng điện mãnh liệt không kịp chảy tới vai hắn, đã bị hấp thu hết.



Chẳng qua Đường Tăng không chỉ hấp thu năng lượng cho tay trái, mà hắn còn vận chuyện Vĩnh Hằng Thông Thiên Công, chuyển hóa dòng điện thành năng lượng cần thiết cho cơ thể, lan ra toàn thân, để các tế bào suy yếu hấp thu.



Tế bào đói khát quá lâu, lúc này việc đã xảy ra không thể ngăn cản. Chúng chủ động hấp thu dòng điện, lập tức đèn điện trong phòng điều dưỡng nhấp nháy liên tục.
- Tại sao người anh lại biến thành hóa thạch.



- Mười ba năm, thời gian quá lâu, tôi không nhớ rõ nữa, để tôi nghĩ đã, đúng rồi, nhóm bắt cóc tiêm cho tôi một loại thuốc. Họ nói có thể biến tôi thành pho tượng sống, có thể sống mãi, giống như những người đang theo đuổi trường sinh bất tử kia, họ lấy tôi làm vật thí nghiệm.



Đường Tăng vừa nghĩ, vừa kể.



- Anh nói là sự thật?



Lương Khắc và Bạch Lô khiếp sợ liếc nhau.



Đường Tăng trả lời:



- Tôi cũng không biết có phải thật hay không, đừng nóng vội, tôi lại bịa tiếp...



- Anh,,,



Lương Khắc không nhịn được nữa, bỗng nhiên đấm về phía Đường Tăng.



- Đường Tăng không tránh không né, mặc cho nắm đấm bay vào mặt.



- Răng rắc...



Một tiếng gãy xương vang lên, đột nhiên Lương Khắc hét thảm, cánh tay cậu ta đã gãy, giòn như Thị, xương gãy đâm rách da cậu, máu tươi chảy ra.



- Lương Khắc...



Bạch Lộ giật mình, khiếp sợ nhìn Đường Tăng:



- Anh đã làm gì Lương Khắc?



- Tôi đâu làm gì. Cô cũng tận mắt thấy mà.



Đường Tăng bất đắc dĩ nói:



- Là tay của cậu ta quá yếu, thật là, tay yếu như vậy, cũng dám dùng sức đánh người.



Lời của Đường Tăng không phải không có lý, mặc dù nhục thể của hắn bị hao tổn rất nghiêm trọng, nhưng dù nói thế nào cũng là thân thể Thánh Nhân, hơn nữa còn là nhục thân thành thánh, tu luyện Vĩnh Hằng Thông Thiên Công thành tựu Vĩnh Hằng Chi Thể, xác phàm cũng dám đánh hắn, không phải tự tìm phiền phức sao.



- Đường Tăng ghét bỏ rút ra một tờ giấy xoa mặt.



- Lương Khắc thẹn quá hóa giận, bỗng nhiên rút súng bắn một phát về phía đùi Đường Tăng.



- Lương Khắc dừng tay...



Bạch Lộ kinh hoảng, nhưng đã không kịp.



-Ầm!



Đạn bắn trúng bắp chân Đường Tăng, nhưng lỗ máu trong dự đoán không xuất hiện, ngược lại viên đạn biến hình, bay ngược lại rồi rơi xuống đất.



Bắp chân Đường Tăng, ngay cả một dấu đỏ cũng không có, vẫn y nguyên như cũ.



Bạch Lộ và Lương Khắc lập tức ngẩn người, bị hù dọa.



- Con nít chơi súng làm gì.



Bỗng nhiên Đường Tăng duỗi tay ra, đoạt súng Lương Khắc, hai tay chà xát, súng ngắn và đạn làm bằng kim loại đều biến thành bột sắt, rơi vãi xuống đất.



Bạch Lộ và Lương Khắc lập trức trợn mắt, chật vật nuốt một ngụm nước bọt.



- Súng mềm như vậy, không thấy ngại mà còn rút ra, về nhà bú sữa mẹ đi.



Đường Tăng thản nhiên nói.



Bạch Lộ và Lương Khắc nuốt một ngụm nước bọt, nhìn nhau, sau đó nhanh chóng rời phòng điều dưỡng.



- Bạch Lộ mỹ nữ, chớ vội đi, ở lại bàn luận nhân sinh với tôi



Đường Tăng kêu lên.