Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 7 : Đường Tăng cường đại
Ngày đăng: 00:57 19/04/20
Đường Tăng nắm lấy cơ hội, rút Cửu Hoàn Tích Trượng ra ngoài sau đó vung mạnh nện vào đầu mãnh hổ.
Ầm!
Một trượng này đã nện con mãnh hổ nghiêng đầu qua một phía.
Rống...
Mãnh hổ đã tức giận thật sự, nó gào rú dữ dội.
- Rống con em ngươi!
Đường Tăng cũng rống to, hai tay cầm Cửu Hoàn Tích Trượng liên tục nện xuống.
Kết quả mãnh hổ vung một vuốt ngăn cản.
Keng!
Cửu Hoàn Tích Trượng bị đập bay đi, ngay cả Đường Tăng cũng bị lực quán tính đẩy bay ra sau.
- Mẹ kiếp...
Đường Tăng vội vàng lăn qua bên cạnh, trốn ra đằng sau khe hở hai cây đại thụ, lúc này hắn mới ngẩng đầu nhìn mãnh hổ.
Mãnh hổ không lập tức tiến công mà đứng tại chỗ hung ác nhìn chằm chằm vào Đường Tăng, trong miệng của nó có máu chảy ra, ánh mắt của nó vô cùng thống khổ.
Đường Tăng đã hiểu xảy ra chuyện gì, nguyên nhân là do Cửu Hoàn Tích Trượng nện hư hàm răng của nó.
Mãnh hổ gào rú thảm thiết, nó đi từng bước tiến lên phía trước, ánh mắt của nó đầy dữ tợn nhìn Đường Tăng.
Đường Tăng vội vàng lui về phía sau, kết quả thân thể to lớn của mãnh hộ bị kẹt giữa hai gốc đại thụ.
Đường Tăng mừng rỡ, vội vàng đi vòng ra sau mãnh hổ nhặt lại Cửu Hoàn Tích Trượng, kế tiếp hắn nhiệt tình nện vào hông và mông của mãnh hổ.
Rống... Rống...
Mãnh hổ gào thét, nó ra sức giãy dụa làm hai cây đại thụ lắc lư rất mạnh, hơn nữa cái đuôi như roi sắt của nó quét ngang, suýt nữa còn quét bay Cửu Hoàn Tích Trượng trong tay Đường Tăng ra xa.
Cót kẹtzz, cót kẹtzz...
Hai cây đại thụ bị mãnh hổ giãy dụa nên bị nghiêng, mắt thấy nó sắp tránh thoát ra ngoài.
Đường Tăng thấy thế không ổn, hắn vội vàng bôi mỡ vào chân bỏ chạy thật nhanh.
- Ta nhất định sẽ trở lại!
Lúc giọng nói vang lên thì bóng người đã đi xa.
Một hơi chạy mấy ngàn thước, chạy tới lúc Đường Tăng mệt mỏi liền dừng lại.
- Tại sao súc sinh kia không đuổi theo?
- Móa, ngươi có đi hay không?
Dường Tằng tức giận, một cước đá vào mông con ngựa.
Hí hí hí...
Bạch mã kêu to, sau đó nó nhấc chân sau lên chơi song phi.
Đùng...
Đường Tăng không kịp chuẩn bị nên bị đá bay ra xa ba trượng, bay vào đống cỏ, có cảm giác xương ngực đã bị gãy.
- Khốn nạn!
Đường Tăng giận thật sự, hắn bò ra khỏi đống cỏ, sau đó đi tới trước mặt bạch mã, bạch mã làm như không thấy, tiếp tục ăn cỏ, hắn nâng Cửu Hoàn Tích Trượng lên nện thẳng vào đầu bạch mã.
Loảng xoảng...
Âm thanh kim loại của chín vòng tròn phát ra tiếng vang chói tai, đồng thời ẩn ẩn còn có tiếng xương gãy vỡ vang lên.
Lực lượng khổng lồ nện bẹp đầu bạch mã, sau đó bạch mã đổ nghiêng qua một bên.
- Đinh, đạt được 5 điểm kinh nghiệm.
Hệ thống lại nhắc nhở.
Sau đó Đường Tăng sửng sốt.
- Như vậy cũng được?
Đường Tăng ngạc nhiên.
- Bạch mã công kích kí chủ cho nên phán định là địch nhân, kí chủ giết chết bạch mã chính là giết chết địch nhân.
Hệ thống giải thích.
Đường Tăng sững sờ, sau đó cười ha ha:
- Sao hệ thống ngươi không nói sớm.
Hệ thống:
-...
Bỗng nhiên hệ thống có dự cảm không tốt.
Quả nhiên, chỉ thấy Đường Tăng vẻ mặt từ bi tuyên một câu Phật hiệu:
- Ngẫu mễ bạch phát! Ta nhớ trong chính bản Tây Du Ký, Đường Tăng đi qua rừng rậm mãnh hổ này gặp được một thợ săn.