Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 700 : Tay không bóp bình

Ngày đăng: 01:03 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



Trong ánh mắt nghi hoặc của Đàm Quốc An, Đường Tăng nhẹ nhàng cầm thiết bị kia lên, hai tay hơi dùng sức, thiết bị kim loại kia lập tức biến hình.



- Sức mạnh này...



Đàm Quốc An rung động lần nữa. Lần này, gã tận mắt nhìn thấy sức mạnh của người này, rung động hơn nhìn qua màn hình giám sát.



- Rắc rắc... Ken két...



Trong những âm thanh kim loại ma sát chói tai, thiết bị kia bị bẻ đôi. Sau đó, nó bị Đường Tăng vo thành một cục, đốm lửa bắn tung tóe.



Thiết bị kim loại kia bị Đường Tăng bóp tròn rồi dẵm nát, khiến nhiệt độ kim loại bắt đầu tăng lên, bộ phận bằng nhựa plastic trong thiết bị bị tiêu hủy nhanh chóng, hàng loạt tạp chất bị ép ra.



Cục kim loại bị Đường Tăng bóp đi bóp lại cũng bắt đầu đỏ lên, nhiệt độ cao kinh khủng khiến Đàm Quốc An lùi lại phía sau. Đường Tăng trái lại giống như không cảm nhận được được gì, lông mày cũng không nhăn một cái.



- Điều này sao có thể.



Lần này Đàm Quốc An hoàn toàn không thể bình tĩnh:



- Nhân loại sao có thể có sức mạnh như thế.



Đặc biệt Đường Tăng xoa nắn cục kim loại nóng rực giống như vắt mì. Cục kim loại đã tỏa ra ánh sáng màu đỏ, nhưng ngón tay hắn vẫn chả làm sao, khiến Đàm Quốc An trợn mắt.



Phải biết, hợp kim muốn sáng đến mức này, nhiệt độ ít nhất cũng phải đạt đến hai nghìn độ C, thậm chí cao hơn.



Mí mắt Đoàn Quốc An nhảy lên, nhìn chăm chú kim loại màu đỏ đậm không ngừng tóe ra từng đốm lửa, đó là tạp chất của kim loại, là cặn bã tách ra khi nung kim loại.



Người có thể dùng tay bóp đỏ hợp kim sinh ra nhiệt độ cao như vậy, đồng thời có thể tách ra tạp chất kim loại, trước kia Đàm Quốc An chưa từng gặp, ngay có nghe đều chưa từng nghe.



Cuồi cùng, thiết bị có thể tích một mét khối, bị Đường Tăng bóp lại chỉ to bằng nắm đấm trẻ con, cục kim loại đã đỏ đậm, tỏa ra nhiệt độ cao, khiến nhiệt độ không khí trong phong điều dưỡng tăng lên rất cao.



Việc này vẫn chưa xong, Đường Tăng tiếp tục dùng ngòn tay chia kim loại thành hai phần, một phần nặn thành một chiếc bình nhỏ, phần nhỏ hơn nặn thành nắp bình. Hắn dùng ngón tay khắc họa hoa văn nắp bình và miệng bình.



Sau khi Đường Tăng làm xong tất cả, bèn đi vào toilet, vặn vòi thả đầy nước bồn rửa tay, sau đó bỏ chiếc bình và nắp đang nóng đỏ vào trong nước.



- Xèo xèo xèo...
- Quần áo hiện đại, đã lâu không mặc.



Đường Tăng nhìn trang phục của mình, vuốt vuốt mái tóc,rồi mới đi ra toilet.



Đàm Quốc An hơi sững sờ khi trông thấy tóc dài của Đường Tăng đột nhiên biến thành tóc ngắn. Gã vô ý thức nhìn về phía toilet, nhưng lại không thấy sợi tóc nào, trong lòng nghi hoặc.



Đường Tăng cũng không để ý Đàm Quốc An. Hắn trực tiếp đi ra ngoài.



Hai bảo vệ ngoài cổng định ngăn lại Đường Tăng, nhưng bị Đàm Quốc An ngăn cản.



- Giấy chứng nhận của cậu tôi sẽ bảo người đưa đến.



Phía sau, Đàm Quốc An nói.



-Không có việc gì, đừng làm phiền tôi.



Đường Tăng cũng không quay đầu lại, phất phất tay, rồi nhanh chân rời đi.



Đường Tăng rời khỏi viện điều dưỡng, bèn vẫy một chiếc taxi.



- Anh đi đâu?



Tài xế hỏi.



- Đi... À Đúng rồi! Đây là thành phố nào?



Đường Tăng bỗng nhiên hỏi.



- Ơ... Ơ! Kinh thành.



Lái xe vội vàng trả lời. Gã cũng không quan tâm đầu óc vị khách này có vấn đề hay không, chỉ cần không quên tiền xe là được.



- Đi trạm xe lửa.



Đường Tăng nói.



- Ok!



Lái xe trả lời, rồi lập tức lái xe đi.