Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 711 : Người băng
Ngày đăng: 01:03 19/04/20
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Điểm kinh nghiệm, đạt được thông qua giết địch cùng làm nhiệm vụ...
- Giết địch... Làm nhiệm vụ..
Trong phòng, Đường Tăng nhíu mày suy tư:
- Trong này, dường như đã bao hàm lực lượng nhân quả...
Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du Trailer
Hai chữ “nhân quả”, liên quan đến quá nhiều quá rộng, có nhân mới có quả, có quả tất có nhân, hai chữ này liên quan đến quá khứ và tương lai, liên quan đến dòng chảy của vận mệnh, liên quan tới sáng tối của thời gian không gian.
Lĩnh hội như vậy, Đường Tăng mới biết được, Sáng Thế Kinh tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài, mặc dù nhìn bề ngoài không hề có lực công kích, nhưng đồ vật mà nó sáng tạo ra lại vượt xa tưởng tượng.
Ví dụ như khi Hệ Thống còn hoạt động, Tiên Thiên Linh Bảo bên trong đạo cụ Thương Thành, thậm chí Hỗn Độn Linh Bảo, v.v.., đều do Hệ Thống sáng tạo ra, chỉ có điều muốn chúng xuất hiện trong thế giới hiện thực, cũng chính là đem chúng cụ thể hóa, cần dùng điểm kinh nghiệm tới đổi.
Cũng không phải do Hệ Thống cần điểm kinh nghiệm để làm gì, mà là điểm kinh nghiệm chính là sức mạnh để cụ thể hóa những đồ vật kia.
Sáng tạo, tuyệt đối không phải đơn giản giống như trong tưởng tượng, cũng không phải hoàn toàn là từ không mà sinh ra có, trong đó vẫn phải tuân thủ một loại cân bằng nào đó.
Nhưng loại cân bằng này, lại cũng không phải loại bảo toàn lấy vật đổi vật, mà là thông qua phương pháp đặc thù, khiến cho lực lượng nào đó từ hư vô hóa thành hiện thực.
- Quản lý? Anh ở bên trong à?
Bỗng nhiên tiếng đập cửa vang lên, tiếng của Mẫn Thiệu từ ngoài cửa truyền vào.
Đường Tăng nhướng mày, dừng lĩnh hội, đi ra mở cửa, chỉ thấy Mẫn Thiệu cau mày đứng ở ngoài cửa, dáng vẻ lo sợ bất an.
- Có việc gì?
Đường Tăng hỏi.
- Quản lý, ngài không sao chứ?
Mẫn Thiệu nhìn thấy Đường Tăng, lập tức thở phào nhẹ nhõm:
- À, ngài đã ở trong phòng hơn ba ngày, có muốn ăn chút gì đó hay không?
Trong điện thoại di động truyền đến tiếng nói của người đàn ông:
- Bà chủ, có muốn xuất thủ cứu Viên Đào hay không?
Viên Đào, là em trai của Viên Tây, năm nay hai mươi lăm tuổi, nhưng là một kẻ ăn chơi, cả ngày ăn chơi đàng điếm, cùng người khác tranh giành tình nhân.
Viên Tây chần chừ một lúc, nói:
- Người cấp trên hẳn là sẽ không quá đáng, trước nhìn một chút tình hình, có điều vẫn nên chào hỏi trước, đảm bảo tính mạng của Viên Đào.
- Vâng, bà chủ.
Người đối diện cúp điện thoại.
Viên Tây và em trai Viên Đào cùng cha khác mẹ, vốn nên là Viên Đào kế thừa gia sản, chỉ có điều bản lĩnh của Viên Đào quá kém, mà bản lĩnh của chị gái Viên Tây lại vượt xa dự đoán của mọi người, cho nên xí nghiệp Viên thị liền rơi vào tay Viên Tây.
Điều này cũng khiến cho quan hệ của hai chị em ác liệt đến mức đóng băng, nhưng cho dù thế nào hai người cũng là chị em, Viên Tây sẽ không trơ mắt nhìn Viên Đào gặp nguy hiểm.
............................
Bầu không khí bên ngoài vô cùng quỷ dị, thần hồn nát thần tính, thậm chí có người tuyên bố ngày tận thế sắp tới, trên mạng cũng là ồn ào huyên náo.
Có điều tất cả những điều này đều không liên quan đến Đường Tăng.
Nhoáng một cái liền đã trôi qua một tháng, ngày này, Đường Tăng cuối cùng cũng bắt được một tia linh cảm sáng tạo.
Trong phòng, Đường Tăng tiện tay cầm lấy điều khiển từ xa trong ngăn tủ, thi triển Sáng Tạo Chi Thuật, lập tức điều khiển xuất hiện một cái bóng nữa chồng lên nhau, mơ hồ nhìn lại, dường như là hai cái điều khiển chồng lên nhau.
Đường Tăng đang muốn tiếp tục, lúc này tiếng chuông điện thoại di động lại đột nhiên vang lên, chiếc bóng bên trên điều khiển lập tức biến mất.
- Chuyện gì?
Đường Tăng nghi hoặc nghe điện thoại, số điện thoại di động này là người của Quốc An đăng kí, những người biết số điện thoại di động của hắn vô cùng ít ỏi.
Nếu không có chuyện quan trọng, bình thường sẽ không có người gọi cuộc điện thoại này, mà chỉ cần chiếc điện thoại này vừa vang lên, đã nói lên rằng có chuyện lớn, cho nên Đường Tăng cũng rất kiên nhẫn.
- Đường Tằng, mau đến đường vành đai Giang Bắc.
Trong điện thoại, Bạch Lộ gấp gáp nói:
- Thôn Ma Khê, ở đây đã xảy ra chuyện, chúng tôi không giải quyết được.