Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 72 : Thảnh thơi đánh một trận, sau đó ném ra xa
Ngày đăng: 00:58 19/04/20
- Không hay rồi, Quả Nhân Sâm biến mất rồi!
Sắc mặt Thanh Phong rõ ràng thay đổi.
Đường Tăng lại một lần nữa bay về hướng khác, hái Quả Nhân Sâm ở chỗ đó.
- Lại một quả nữa biến mất rồi!
Thanh Phong kêu to.
Thanh Dật cũng phát hiện ra, sắc mặt rõ ràng thay đổi:
- Là ai trộm Quả Nhân Sâm?
- Đi ra cho ta!
Thanh Phong và Thanh Dật tức giận cùng lấy pháp khí ra, muốn bức ép kẻ trộm Quả Nhân Sâm ra.
Đường Tăng không để ý đến hai kẻ đang rống giận kia, tiếp tục bay về phía những Quả Nhân Sâm còn lại, lại duỗi tay ra, một Quả Nhân Sâm lại tiếp tục biến mất.
- Không...
- Là ai?
- Khốn kiếp, nhất định là Tôn Ngộ Không, chỉ có hắn mới có bản lĩnh này!
- Hầu Tử mau dừng tay, khốn kiếp!
- Nhanh báo cho sư phụ bắt Hầu Tử này, ném nó vào nồi, ta muốn khiến Hầu Tử này cùng với đồng bọn của hắn toàn bộ đều phải hối hận đã sinh ra trên cõi đời này!
Thanh Phong và Thanh Dật cùng tức giận, trơ mắt nhìn từng Quả Nhân Sâm biến mất, cuối cùng mất đi lí trí trực tiếp công kích.
- Oanh...
Kết quả Thanh Phong oanh bạo một cành cây Quả Nhân Sâm, lá xanh bay tán loạn.
Đường Tăng giật mình, công kích của Thanh Phong còn lâu mới so được với Chưởng Tâm Lôi và Bạo Liệt Hỏa Cầu của hắn, nhưng ảnh hưởng trực tiếp xuyên qua cơ thể hắn nhiều nhiều cành cây bị nổ tung.
- Vút!
Đường Tăng bay về phía khác, lại cầm lên một Quả Nhân Sâm.
- Khốn nạn, dừng tay!
- Đi chết đi!
- Oanh...-
- Vù vù...
Thanh Phong và Thanh Dật mất đi lí trí, nhìn thấy Quả Nhân Sâm biến mất ở đâu thì lập tức công kích ở đó, cảm thấy đang có người ẩn mình làm loạn chỗ này.
Kết quả dòng năng lượng nơi này bạo tẩu, kiếm khí chém ngang dọc, khiến rất nhiều cành cây Quả Nhân Sâm bị chặt đứt, lá xanh rơi rất nhiều xuống đất.
Thanh Phong và Thanh Dật mặc dù cầm pháp khí cường đại, nhưng tu vi lại quá thấp, căn bản không phải là đối thủ của Tôn Ngộ Không.
- Hầu Tử chết tiệt!
- Hòa thượng đáng ghét, dám bảo Hầu Tử xuống tay với chúng ta, ngươi sẽ phải hối hận!
- Trộm Quả Nhân Sâm của chúng ta còn dám động thủ với bọn ta, ta nhất định phải bảo sư phụ trừng trị đám các ngươi!
Thanh Phong và Thanh Dật kêu to, ngang ngạnh nói.
- Làm càn, cố tình gây sự, ném ra ngoài!
Đường Tăng quát lên.
- Vút vút...
Tôn Ngộ Không mỗi tay xách một đứa, ném cả hai đồng tử ra ngoài.
- Các ngươi sẽ phải hối hận!
- Đám nhà quê chết tiệt, chờ bị sư phụ giáng tội đi!
Hai đồng tử đứng bên ngoài mắng to, trong đó Thanh Phong mắng sung nhất.
Lần này Đường Tăng thật sự bị chọc giận rồi.
- Mắng cái mẹ ngươi ấy! Bát Giới nghe lệnh!
- Sư phụ...
Thần kinh Trư Bát Giới run lên, vội vàng đứng thẳng người.
- Làm hắn!
Đường Tăng quát.
- Hả?
Trư Bát Giới sửng sốt, ngay sau đó nét mặt già nua đỏ bừng
Sư phụ, hắn là nam.
- Vậy thì đánh mông hắn, đánh đến khi hắn ngậm miệng lại mới thôi, sau đó ném đi, đừng để chúng trở lại.
Đường Tăng nói.
- Vâng, sư phụ!
Trư Bát Giới lĩnh mệnh đi ra ngoài, bên ngoài lập tức vang lên những tiếng kêu la thảm thiết của Thanh Phong kêu cha gọi mẹ.
Còn nữ đồng tử Thanh Dật đã sợ đến mức chạy mất, chắc hẳn đã đi mời Trấn Nguyên Đại Tiên đến đây rồi.