Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 739 : Sẽ bị đánh chết đấy

Ngày đăng: 01:03 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



Ngày hôm sau bên trong Tạo Hóa Thần Điện.



"Hiện tại, bên trong Thần Điện này có ý chí của ta, chỉ cần có người dám làm càn ở đây, đều sẽ bị trấn áp. Mặc dù hiện tại ý chí của ta vẫn chưa khôi phục, nhưng chỉ cần nhận được sự gột rửa của Tạo Hóa Chi Lực, có lẽ có thể khôi phục một chút.”



Đường Tăng hài lòng nhìn kiệt tác của mình, bây giờ tòa Thần Điện này, cho dù có cường giả cấp 10 đến, cũng phải quỳ, mà hiện nay Trái Đất còn chưa có cường giả cấp mười.



Cho dù sau này có cường giả cấp 10, thì khi đó hắn cũng sẽ mạnh hơn!



Buổi trưa, hàng loạt máy bay trực thăng vũ trang bay tới từ đằng xa.



Những máy bay kia đến chỗ cách đó năm ngàn mét liền dừng lại, sau đó mỗi người của cục Tiến Hóa đều vác một cái valy xuống, đi về phía Tạo Hóa Thần Điện.



"Nhiều người như vậy, phỏng chừng sẽ có không ít tiền đây. Lần này nói không chắc có thể kiếm đủ 100 triệu, như vậy là có thể thu được Tạo Hóa Chi Lực rồi!”



Đường Tăng bỗng cảm thấy phấn chấn:



"Có điều những tên kia cũng thật là khờ, máy bay không thể bay, lẽ nào không biết lái xe sao? Ở đây vẫn có thể đi ô tô, bà lão Ngô Kiều Kiều lúc trước kia cũng thông minh, biết lái xe đến.”



Thì thầm trong miệng, hai tay hắn kết ấn, đánh ra từng đạo từng đạo quang mang.



Nhất thời bắt đầu từ đỉnh núi nơi có Tạo Hóa Thần Điện, từng khối từng khối tảng đá xanh lật lên rồi bày ra, thẳng đến bên ngoài, một con đường lát đá xanh rộng kkhoảng mười mét xuất hiện, kéo dài năm ngàn mét, song song với bậc thang lát bằng đá xanh phía trước.



Ở hai bên đường cái, còn đặt một tấm bảng, viết "Xe cộ đi chậm".



Đồng thời, trên mặt đất đất đá nhô lên, hình thành hàng loạt thùng rác ở hai bên đường, những thùng rác này đều có thêm phép thuật, sẽ tự động phân giải các loại rác.



Những người của cục Tiến Hóa kia thấy cảnh này, tất cả đều kinh ngạc thốt lên thần tích.



Mặc dù người đã tới đây một lần, cũng đã từng nhìn thấy những đan dược thần kỳ trong Tạo Hóa Thần Điện như Đàm Quốc An, cũng phi thường khiếp sợ.



- Hóa ra, nơi này thật là kiệt tác của hắn, đến tột cùng là sức mạnh như thế nào, mới có thể chỉ phất tay một cái đã xây dựng được một con đường dài như vậy?



Đàm Quốc An nỉ non.



Mặc dù có đường rồi, nhưng những người của cục Tiến Hóa này cũng không có xe, cho nên chỉ có thể chậm rãi vác đồ đi bộ đến.



Nửa giờ sau, tất cả mọi người đến Tạo Hóa Thần Điện.



Bọn họ để valy xuống đất, mở ra từng cái từng cái valy, bên trong tất cả đều là những thỏi vàng rực rỡ, hơn mười valy cộng lại, sợ rằng phải có hơn vạn cân.



- Viện trưởng, mời ngài nghiệm thu, nơi này đều là vàng thỏi, xem xem có thể mua bao nhiêu đan dược.



Đàm Quốc An cung kính nói.



- Thật có tiền.



Đường Tăng chà chà than thở, cũng không biết những người này có phải đã dọn sạch quốc khố rồi.



Đương nhiên hắn chưa từng nhìn thấy quốc khố, không biết Trung Hoa có bao nhiêu vàng, nhưng có lẽ không phải chỉ có một chút như vậy.



- Số vàng này, tổng cộng trị giá một triệu bạch tinh tệ.



Đường Tăng nói.



- Mong viện trưởng cho một cái thẻ hội viên riêng, những thứ này tính là tiền của cục Tiến Hóa.




Hai người hưng phấn, vội vàng thu lại đan dược của mỗi người.



- Chiếc xe bên ngoài kia có bán hay không?



Đường Tăng lại hỏi.



- Xe?



- Ở đây lấy cả xe à?



Hai người sững sờ, xe bọn họ là Land Rover, không tính rất đắt, đoán chừng là xe lúc đó tìm được, dù sao chiếc xe này còn không đáng giá bằng chiếc đồng hồ đeo tay lúc trước của Bành Khoản.



- Đương nhiên, nơi này cái gì cũng lấy, cho dù là đất đá bình thường cũng được, có điều giá trị thì không cao lắm, một ngọn núi nhỏ cũng chỉ 10 bạch tinh tệ, đương nhiên nếu là núi khoáng sản, thì sẽ có giá hơn nhiều.



Đường Tăng nói.



Bành Khoản cùng Lương Tình Tình liếc mắt nhìn nhau, tựa hồ đang suy tính cái gì.



- Điện chủ, chiếc xe kia trị giá bao nhiêu tiền?



Bành Khoản cẩn thận từng li từng tí một nói.



Đường Tăng quét mắt nhìn một cái, sắc mặt cổ quái nói:



- Hai trăm bạch tinh tệ.



- Dĩ nhiên còn đáng giá hơn đồng hồ đeo tay kia của tôi?



Bành Khoản kinh ngạc thốt lên, cái đồng hồ kia lúc mua đã tiêu mất 40 vạn nhân dân tệ, cũng chỉ đáng giá 100 bạch tinh tệ mà.



- Có lẽ là xăng.



Đường Tăng nói:



- Bên trong có rất nhiều xăng phải không?



- Đúng, trên xe có mấy trăm cân xăng.



Bành Khoản gật đầu.



- Vậy có bán hay không?



Đường Tăng hỏi.



- Bán.



Bành Khoản cắn răng.



Đường Tăng vung tay lên, chiếc xe kia liền bay vào hỏa lò Tạo Hóa, mà sau đó chuyển hai trăm bạch tinh tệ vào trong thẻ hội viên của hai người, lần này bọn họ lại không tiêu hết ngay.



Hai người nhanh chóng rời đi Tạo Hóa Thần Điện, vừa đi vừa ăn đan dược như ăn kẹo.



- Khoản Khoản, tập đoàn của ba anh, hình như có một cửa hàng xe phải không?



Mắt Lương Tình Tình sáng lên nói.



- Tình Tình, em đừng nói nữa, anh luôn cảm thấy làm như vậy sẽ bị ba anh đánh chết đấy.



Bành Khoản đã đoán được bạn gái mình muốn nói gì rồi.