Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 766 : Thần Nhãn Phong, cuối cùng cũng gặp Dương Thiền
Ngày đăng: 01:04 19/04/20
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Ơ...
- Đã đi rồi?
Mấy người Nguyệt Lão hai mặt nhìn nhau, khiếp sợ đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Trực tiếp phá nát vũ trụ Tinh Không lên đường, đây tuyệt đối không phải Thánh Nhân bình thường có thể làm được.
- Đúng vậy, chúng ta cũng chỉ có thể xé rách tinh không, một lần chỉ có hơn trăm năm ánh sáng, nhưng tiếng động này của Đường Tăng lớn như vậy, khoảng cách sợ rằng có hơn một nghìn năm ánh sáng nhỉ?
- Thực sự là khủng bố, may là chúng ta không tự cao tự đại trước mặt hắn.
Cuối cùng Lê Sơn Lão Mẫu nói như vậy.
Lê Sơn Lão Mẫu vừa nói ra câu này, tất cả mọi người đều tán thành, gương mặt vui mừng.
Nếu trước bọn họ cậy già lên mặt tự cao tự đại, bây giờ nói không chắc đã chết rồi, bọn họ chưa từng quên sự hung tàn của Đường Tăng, lúc trước còn không phải Thánh Cảnh liền dám hành hung Ngọc Đế, huống chi bọn họ cũng không phải Ngọc Đế.
......
Đường Tăng bước ra một bước này, lúc xuất hiện lần nữa đã ở cách đó hơn vạn năm ánh sáng, tốc độ như vậy đối với mấy người Nguyệt Lão đã rất kinh khủng rồi.
Nhưng Đường Tăng lại rất không hài lòng, Thần Nhãn Phong cách chỗ Nguyệt Lão tận 80 triệu năm ánh sáng, hắn cần phá vỡ tinh không 8000 lần mới có thể chạy tới Thần Nhãn Phong.
Có điều vì rất muốn gặp Dương Thiền, Đường Tăng liên tục phá vỡ tinh không, xẹt qua vũ trụ, một bước chính là gần nửa tinh hệ loại lớn.
Rốt cục, Đường Tăng rất xa đã nhìn thấy Thần Nhãn Phong.
Căn bản không cần người giới thiệu, Đường Tăng cũng có thể liếc mắt một cái đã nhận ra nơi đó là Thần Nhãn Phong, bởi vì rất dễ nhận biết.
- Chân Quân, Đế Tôn Các kia quá coi thường người khác rồi, Thần Nhãn Phong ta căn bản là không thể khai thác được tinh khoáng vũ trụ ở Hắc Nguyên Tinh Vực, Đế Tôn Các yêu cầu chia cho bọn họ một nửa tinh khoáng, bằng không vĩnh viễn không cho phép chúng ta khai thác tinh khoáng vũ trụ.
- Đế Tôn Các thực là quá đáng, mong Chân Quân ra tay, để cho bọn họ biết sự lợi hại của Thần Nhãn Phong ta!
- Mong Chân Quân ra tay!
Phía dưới ba vị Đạo Tổ mở miệng, vẻ mặt tức giận.
Các vị Tiên Đế cũng rất căm phẫn, mâu thuẫn giữa Thần Nhãn Phong cùng Đế Tôn Các đã không phải một hai ngày nữa, Đế Tôn Các ỷ vào có ba vị Thánh Nhân, nên làm việc phi thường bá đạo.
Bảo tọa phía trên, Dương Tiễn khép hờ hai mắt, trầm mặc hồi lâu, mới lên tiếng:
- Thánh Nhân của bọn họ ra tay rồi à?
- Vẫn có.
Một Đạo Tổ trả lời.
- Mặc dù các thánh không quy định rõ ràng, nhưng cường giả Thánh Cảnh không được can thiệp vào xung đột giữa các thế lực với nhau, là một quy tắc ngầm mà ai cũng biết rồi, bản Chân Quân cũng không tiện tự mình động thủ.
Dương Tiễn lạnh nhạt nói.
- Có điều...
Hơi dừng lại một chút, Dương Tiễn đang muốn nói tiếp, đột nhiên ánh mắt hắn đột nhiên trợn lên, vụt một cái đứng lên, khí tức Thánh Cảnh ngập trời phóng ra, hư không trong vòng vạn dặm vặn vẹo.
Oanh...
Cùng lúc đó, trên một ngọn núi cách đó mấy trăm ngàn dặm, đột nhiên xuất hiện một bông hoa sen màu xanh to lớn, cơn lốc màu xanh bao phủ đất trời, giống như đến ngày tận thế.
- Phu quân...
Giọng nói kỳ ảo mà vội vàng vang vọng toàn bộ Thánh Địa tinh cầu, sau đó một bóng người xinh đẹp đi ra từ trong bông hoa sen to lớn kia, vẻ mặt kích động, hóa thành lưu quang bay về phía ngoại vực.