Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 798 : Triệu tập
Ngày đăng: 01:04 19/04/20
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Dòng sông thời gian ẩn núp trong mọi nơi hẻo lãnh của vũ trụ, chỉ có sinh linh đột phá Thánh Cảnh mới có thể nhìn thấy, người khác không nhìn thấy được.
Nhưng lúc này nó lại hiện ra ngoài. Chuyện này rất không bình thường.
- Đệ tử Tạo Hóa Thần Điện, lập tức trở về thần điện!
Bỗng nhiên, một giọng nói bao phủ tinh không, vang bên tai tất cả đệ tử Tạo Hóa Thần Điện.
- Là giọng của Điện Chủ Phu Nhân.
- Điện Chủ Phu Nhân đang kêu gọi chúng ta.
- Mau trở vệ, chắc là việc lớn gì.
Tất cả cường giả Thánh Cảnh nhìn nhau, sau đó lần lượt bay ra ngoài không gian.
Từ ngoài không gian nhìn vào, sẽ trông thấy vô số tia sáng bay ra Trái Đất, rậm rạp chằng chịt, ít nhất có vài chục vạn tia sáng. Họ đã từng là người của Trái Đất, cảnh giới thấp nhất là Đạo Tổ.
Mấy chuc vạn cường giả hóa thành tia sáng xuyên qua tinh hà, phóng vào vũ trụ.
Trên Hoa Quả Sơn, Tôn Ngộ Không nghe thấy truyền âm, mí mắt nhếch lên, hóa thành tia sáng bay vào tinh không.
...
Phụ cận tổng bộ Tạo Hóa Thần Điện xuất hiện một tế đàn khổng lồ vắt ngang tinh không.
Trên tế đàn có một hỏa lò khổng lồ. Hỏa lò này chính là Tạo Hóa Hồng Lô.
Lúc này, Tạo Hóa Thần Lô tỏa ra ánh sáng lung linh, thôn phệ vô tận ánh sáng, hội tụ năng lượng vô tận truyền vào tế đàn.
- Mở!
Đưỡng Tăng bỗng nhiên hét lớn, khiến toàn bộ vũ trụ đều run rẩy.
Ngay sau đó, vùng hư không trên tế đàn bỗng nhiên vặn vẹo biến thành hư ảo, tạo thành một khu vực Không Động.
Cùng lúc đó, một sức mạnh sâu thăm thẳm buông xuống, muốn lôi kéo sinh linh tiến vào bên trong.
- Đi!
Đường Tăng khẽ quát một tiếng, một ý chí phân thân bay khỏi cơ thể lao vào Không Động.
Gần đó, tay nhỏ của Dương Thiền nắm chặt mép váy, có vẻ hơi khẩn trương, kiên nhẫn chờ đợi. Đồng thời nàng cũng phát hiện, khi Không Động này được mở ra, thì trong tinh không xa xôi có rất nhiều hằng tinh dập tắt trong nháy mắt, hành tinh có sự sống giống như bị ép khô năng lượng sống cuối cùng, rất nhanh khô héo.
Trong mắt Thẩm Liên hiện lên vẻ u oán, cũng không biết do đêm tân hôn của hơn một ngàn năm trước có phải nàng đã chọc giận Đường Tăng hay không. Trong khoảng thời gian một ngàn năm, Đường Tăng chưa hề chạm vào người nàng, cũng rất ít trở về.
Đường Tăng khẽ gật đầu, không nói chuyện, xoa nhẹ ấn đường.
- Chàng có tâm sự sao?
Thẩm Liên hỏi.
- Không!
Đường Tăng nhìn xuống dưới thấy càng ngày càng nhiều cường giả tiến vào trong đại điện.
Đám người Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới đều đến đông đủ. Tôn Ngộ Không và Lục Nhĩ Mi Hầu như anh em ruột đứng chung một chỗ. hai tay ôm ngực, không nói lời nào.
Trư Bát Giới và Sa Tăng thì thầm với nhau, Ngưu Ma Vương và Tiểu Bạch Long thỉnh thoảng nói thầm với nhau ít câu.
- Chàng vẫn còn giận thiếp sao?
Thẩm Liên bỗng nhiên hỏi khẽ.
- Ta giận nàng làm gì, không có chuyện gì đâu.
Đường Tăng lắc đầu trả lời.
- Chàng có chuyện gì giấu diếm thiếp phải không?
Thâm Liên không vui hỏi.
- Ta có thế giấu nàng chuyện gì. Nảng quản lý tốt thần điện của nàng đi.
- Ý chàng là thần điện này không phải là của chàng sao
- Ta có nói thế sao? Mà ta cũng không thích quản lý việc nhà.
Thậm Liên giận quá thành cười, quay đầu sang một bên, không nói gì nữa.
Tử Vi và Thanh Thanh đứng đằng sau, đưa mắt nhìn nhau, không biết vì sao hai vợ chồng này lại cãi nhau. Hai người ở cùng một chỗ, thì hòa bình không kéo dài được năm phút đồng hồ.
Hơn một ngàn năm trước, hai người vừa kết hôn. Tử Vi còn lo lằng thấp thỏm Đường Tăng sẽ bắt nàng ngủ với hắn. Nhưng thời gian trôi qua, nàng lại nhận ra, Đường Tăng không hế có ý nghĩ này, mấy trăm năm khó gặp được một lần, chỉ có thể thấy phân thân hắn đang trông coi phân điện.
Nhưng các nàng không biết, Đường Tăng rất buồn rầu. Một ngàn năm này, phân thân hắn không ngừng nghỉ tìm kiếm Hằng Nga và Nữ Nhi Quốc.
Hằng Nga và quốc vương Nữ Nhi Quốc đã có tình nghĩa vợ chồng với hắn. Nói thật, trong thâm tâm của Đường Tăng, thì phân lượng của quốc vương Nữ Nhi Quốc nặng hơn Thẩm Liên, vì nàng ấy biết ôn nhu quan tâm chia sẻ
Chẳng qua chuyện này Đường Tăng không dám nói với Thẩm Liên, cũng không cần thiết phải nói, bởi vì người vẫn chưa tìm được, không biết đã vẫn lạc hay chưa.
Đường Tăng thấy vũ trụ sắp hủy diệt, mà người vẫn chưa tìm thấy. Đường Tăng rất lo lắng các đã đã mất đi.