Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 806 : Năng lực nhìn ban đêm

Ngày đăng: 01:04 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



- Anh Thường, chào anh.



Khương Thịnh vội vàng chào hỏi, đồng thời tò mò đánh giá Thường Niên, mặc dù Thường Niên cứ đứng đó như vậy, nhưng mơ hồ tạo cho hắn một loại áp lực kỳ lạ.



Khương Thịnh suy đoán, đó là bởi vì đẳng cấp sinh mệnh đối phương cao hơn hắn.



Tiến hóa giả, mỗi khi tiến hóa một cấp, chính là đẳng cấp sinh mạng nâng lên, bất kể là lực lượng hay là tuổi thọ đều sẽ nâng lên.



Thường Niên nghe vậy, khẽ gật đầu:



- Vừa vặn mặt trên vẫn chưa phái người mới cho bọn tôi, trao đổi số điện thoại đi.



- Vâng anh Thường.



Khương Thịnh vui vẻ, có người cũ dẫn dắt, lần thứ nhất ra ngoài có lẽ sẽ an toàn hơn rất nhiều.



Sau khi hai người trao đổi số điện thoại cho nhau, Thường Niên nói:



- Chuẩn bị thật tốt, cố gắng học cách vận dụng năng lượng sinh mệnh cùng với quen thuộc sức mạnh của cậu, ba ngày sau xuất phát.



- Ba ngày sau?



- Đúng vậy, ba ngày sau, bọn tôi mới vừa làm xong một nhiệm vụ trở về, phải nghỉ ngơi mấy ngày, cậu vừa tới nơi này, cũng vừa mới bắt đầu tiến hóa, phải cố gắng quen thuộc sức mạnh của mình hơn mới phải, đừng hưng phấn như vậy.



Thường Niên lạnh nhạt nói.



- Được rồi.



Khương Thịnh xác thực có chút hưng phấn, đại quái vật đấy, có lẽ sẽ đặc sắc hơn game nhiều.



Sau khi đuổi Khương Thịnh đi, Thường Niên chất vấn Đường Huy nói:



- Thằng kia là thân thích của cậu?



- Không phải, anh Thường, em là đang giúp các anh mà, Khương Thịnh này bắn rất tốt, có lẽ sẽ giúp được các anh.



- Cút đi, người mới trở thành tiến hóa giả có thể giúp được bọn tôi? Lại nói bọn tôi cũng không phải không có xạ thủ.



- Tên Khương Thịnh này không giống vậy...




Một khẩu súng bắn tỉa lại cần 1000 điểm cống hiến, đạn của nó thì một điểm cống hiến một viên.



Bây giờ Khương Thịnh có 20,000 điểm cống hiến, 10,000 là thưởng cho người mới, 10,000 còn lại chính là thưởng thêm cho tiến hóa giả, cũng đủ mua súng với đạn rồi.



"Đạn thì mua nhiều một chút, súng lục 100 viên đạn, súng bắn tỉa cũng mua 100 viên đạn trước."



Khương Thịnh trực tiếp đặt hàng, một phát đã dùng hết 1130 điểm cống hiến.



- Cảm ơn đã đặt hàng, hàng hóa của ngài 20 phút nữa sẽ đến nơi.



Bỗng nhiên một tin nhắn gửi đến.



Khương Thịnh nhất thời cả kinh:



- Nhanh như vậy?



Khương Thịnh vốn cho rằng ít nhất cũng phải ngày mai mới có thể nhận được, không ngờ giao hàng tận nơi ở đây lại nhanh chóng như vậy.



Trên thực tế nó còn nhanh hơn so với tưởng tượng của hắn, vẻn vẹn gần mười phút, nhân viên giao hàng cũng đã đi đến cửa.



- Khương Thịnh có đây hay không? Ra nhận hàng của cậu.



Nhân viên giao hàng kêu lên ngoài cửa.



- Nhanh như vậy?



Khương Thịnh vội vàng nhảy xuống giường.



- Đây là đồ cậu cần, xin mời ký tên xác nhận.



Nhân viên giao hàng đưa một cái bút cho Khương Thịnh.



Khương Thịnh ký tên, từ trong tay nhân viên giao hàng nhận lấy hai cái vali một lớn một nhỏ trở lại giường.



Mấy người Vương Ngưu từ đầu đến cuối đều mắt lạnh nhìn, song khi bọn họ nhìn thấy Khương Thịnh lấy ra từng cái linh kiện lắp ráp thành một khẩu súng bắn tỉa, nhất thời sắc mặt cũng thay đổi, tất cả tiếng nói chuyện đều không tự chủ được mà trở nên nhỏ nhẹ hơn.



Trong túc xá tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, đều có loại cảm giác sợ mất mật, lo lắng Khương Thịnh làm xằng bậy.



Từ khi mấy người đi tới nơi này, ngoại trừ đi nhà ăn ăn cơm cùng đi chỗ quản lý đăng kí với Vương Ngưu, thì gần như không ra ngoài, càng chưa từng đi qua bãi bắn bia, bọn họ cũng giống như rất nhiều người trên Trái Đất, vừa cuồng nhiệt vừa sợ hãi súng ống.



Bọn họ đều cho rằng, phải đợi sau khi chính thức trở thành quân nhân đồng thời tham dự nhiệm vụ, mới có thể nhận được súng ống.



Mà bây giờ lại phát hiện Khương Thịnh lại tự mua một khẩu súng bắn tỉa, hắn muốn làm cái gì?