Dương Thư Mị Ảnh (Quyển 2) - Hiểu Tinh Cô Tự
Chương 52 :
Ngày đăng: 06:18 19/04/20
“Vân Phi, đệ tỉnh rồi.” Sở Phi Dương đi đến bên cạnh Sở Vân Phi, ấn cậu đang muốn ngồi dậy nằm xuống.
“Nội lực của đệ tổn hao quá nhiều, lại mất nhiều máu, hiện tại rất hư nhược. Cứ nằm yên là được rồi.”
“Sở đại ca…” Sở Vân Phi giật giật đôi môi khô khốc, thanh âm khàn khàn đứt quãng, cơ hồ không phát ra tiếng nổi.
Quân Thư Ảnh đến bên cạnh Sở Phi Dương, đưa cho hắn một bình nước. Sở Phi Dương tiếp nhận, đưa tới trước mặt Sở Vân Phi. Sở Vân Phi một thân đau nhức, chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, ngay cả nâng tay lên cũng cảm thấy khó khăn, chỉ có thể há miệng uống nước do Sở Phi Dương rót cho.
Tiếng nói sau khi được nước thanh cổ họng, cuối cùng cũng không còn khàn khàn như nãy, Sở Vân Phi nằm trên mặt đất, giữ chặt lấy tay Sở Phi Dương, ai thiết nói: “Sở đại ca, Giang Tam gã, gã…..quả nhiên không phải người tốt! Huynh nhanh đi cứu Phinh Đình cô nương, đệ sợ nàng xảy ra chuyện.”
Phinh Đình?! Sở Phi Dương nhíu nhíu mày. Chuyện này có quan hệ gì với nàng? Giang Tam không quản ngàn dạm xa xôi đến hòn đảo này, suy cho cùng không thể đơn giản chỉ vì muốn bắt Chân Thuỷ Môn môn chủ như vậy chứ.
“Ngươi từ từ nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.” Quân Thư Ảnh đứng phía sau Sở Phi Dương, mặt không chút thay đổi mở miệng nói.
Sở Vân Phi nhìn y, rồi lại nhanh chóng dời đi tầm mắt, rõ ràng không dám cùng y đối diện.
“Lúc đầu đệ còn đang suy nghĩ biện pháp đối phó cơ quan này, sau thì chỉ có thể tận lực bảo trì thanh tỉnh, cho đến khi các huynh đến.” Sở Vân Phi nói xong, lại trộm nhìn Quân Thư Ảnh. Cậu không dám nói ra, trong thời gian đó, cậu nghĩ đến Quân Thư Ảnh nên mới có thể duy trì sự sống.
“Giang Tam cư nhiên lại có nội lực cao thâm như vậy?!” Sở Phi Dương nghe xong, chỉ đối với điểm này vô cùng khó hiểu, hắn ngẩng đầu nhìn Quân Thư Ảnh: “Chúng ta đều đã thử qua gã, gã xác thực không có một tia nội lực mới đúng…”
“Chúng ta không có khả năng nhìn lầm.” Quân Thư Ảnh gật gật đầu nói.
Sở Vân Phi lo lắng mở miệng giải thích: “Chính là đệ tận mắt nhìn thấy….”
“Ngươi tận mắt nhì thấy cũng không phải giả.” Quân Thư Ảnh lại nói: “Cho nên chỉ có thể có một khả năng.”
“Nội lực của gã….ngày thường là bị phong bế.” Sở Phi Dương tiếp lời nói. Lúc này hắn đột nhiên nghĩ đến, lúc trước bọn họ tại khách điếm ở Thanh Châu gặp được một người thần bí, nội lực cực kỳ cao. Hắn cùng Quân Thư Ảnh theo ký hiệu Sở Vân Phi lưu lại truy tìm, không thấy người thần bí đó, mà lại gặp được một tên Giang Tam luôn mồm muốn đi tìm bảo vật…..
Sở Phi Dương nhìn về phía Quân Thư Ảnh, đối diện với ánh mắt có chút đăm chiêu của y. Không cần nói cũng biết hai người đang cùng nghĩ đến cùng một sự kiện.