Đường Vào Yêu

Chương 8 :

Ngày đăng: 11:11 18/04/20


Cậu Hai đánh lái chở Khỏe với ông bà về bên nhà Khỏe lạy mặt, thằng Tý với con Quýt đã đem cặp vịt đi trước, vừa hây cũng vừa đến kịp lúc luôn.



ÔNG bà Tư Đời biết hôm nay sui qua nên cũng thức sớm mà pha sẵn trà nước để tiếp đãi, mồi màng cũng chuẩn bị xong xuôi, nhưng ăn uống một chút ông bà hội đồng cáo về trước vì bà hội đồng thấy mệt, cậu Hai cầm lái đưa họ về rồi quay lại chơi sau.



Bà Tư Đời mới kéo Khỏe ra sau nhà mà hỏi:



- - Con Hai, sao má thấy ông bà bên đó có vẻ hông vui, bộ có chuyện chi sao?



Hai Khỏe không muốn cho cha má biết, sợ cha má buồn nên chối:



- - Đâu có chi đâu má, tại má chồng con đương đau nên về sớm, chớ hông có cái chi đâu, má đừng có lo nghen.



- - Ừ, liệu mà ăn nói nghen con, nhà người ra gia giáo, muốn nói cái chi cũng phải lựa lời, đừng nghĩ như ở nhà mình mà muốn làm gì thì làm, người ta nói chết.



- - Dạ, con biết rồi mà má.



- - Mà cậu Hai đối xử với bây sao? Nói má nghe.



Khỏe bẽn lẽn cười cười, điệu bộ mắc cỡ:



- - Rất tốt luôn đó má, cậu cũng mê con dữ lắm, cậu còn khen con đẹp như Thị Nở nương nương nữa đó..



Bà Tư Đời ôm bụng cười:



- - Mèn đét ơi, Thị Nở mà đẹp, người ta nói xấu như Thị Nở chớ ai khen đẹp bao giờ..



- - Thiệt hả má?



- - Chớ sao, bây ngốc quá đa..



Hai Khỏe xụi lơ, vậy mà cứ tưởng…



Đúng lúc cậu Hai vừa đánh xe tới trước sân thì Tư Bình cũng vừa đi ra, nó gật đầu cười nhẹ:



- - Anh Hai.



- - Ừm, em định đi đâu đó.



- - Dạ em đi ra Thị xã mua ít đồ, anh Hai vào chơi đi.



- - Chớ em đi bằng gì?



- - Em đi bộ.



- - Lên xe tui đưa cho đi, từ đây ra thị xã cũng đâu có gần..



- - Dạ thôi, em đi bộ cũng được, cớ chi dám phiền đến anh.



Tư Bình từ chối, nhưng không lẽ có xe mà để em vợ đi bộ ra đến thị xã coi sao đặng, nên cậu Hai mở cửa xe biểu Tư Bình lên đặng cậu chở đi cho lẹ, thị xã đông đúc, người mua kẻ bán nhộn nhịp thiệt khác hẳn chợ quê. Cậu Hai tấp vô một quán nước:
Út Liễu đương coi nồi cà ri vịt, nêm nếm vừa miệng mới nói:



- - Anh Ba về dẫn thêm chị Hồng Nhung nên con Quýt nó mới buồn vậy đó, cái mặt nó chù ụ trưa giờ luôn, thôi chín hết rồi, múc ra mâm bưng lên được rồi đó dì Bẩy, chị Hai phụ em bắt hai dĩa bún đi chị.



Hai Khỏe nghe đến bún thì liền nhớ đến vụ hôm trước, lòng bỗng có chút tức tối con Quýt, cái con nhỏ đáng ghét,chưa chi đã hại Khỏe một trận lao đao, nhưng ghét nó một thì bỗng thấy sợ bà Mơ mười, người bên ngoài nhân từ đạo đức vậy mà bên trong ác nhơn quá trời.



Trong suốt bữa cơm Hồng Nhung nói liên tục, mà phải công nhận một điều là con nhỏ mới mười tám tuổi, bằng tuổi Hai Khỏe mà dẻo miệng quá trời quá đất, nói câu nào là tâng bốc người khác câu đó, ông hội đồng ưng HỒNG Nhung ra mặt.



Cuối bữa ăn, cậu Ba nói:



- - Có mọi người đầy đủ ở đây tui cũng nói luôn, thiệt ra là Hồng Nhung có chửa rồi.



Bà hội đồng đương ăn mà muốn nghẹn, liền hỏi:



- - Bây nói thiệt hay chơi đó?



- - Chuyện nầy mà nói chơi được hả má? Tụi tui đi khám ở trển rồi, hơn một tháng rồi, má coi làm đám cưới cho tui đi, chớ để bụng Hồng Nhung bự lên là khó coi lắm đa.



Bà hội đồng buông đũa, thở dài mà hỏi tiếp:



- - Rồi cha má Hồng Nhung biết chưa?



- - Biết rồi!



- - Rồi ảnh chỉ nói sao?



- - Thì cưới chớ sao, má hỏi ngộ à? Má coi làm sớm sớm đi nghen.



- - Bây làm gì mà gấp gáp dữ vậy, Hồng Nhung, thằng Ba nói thiệt hông con?



Hồng Nhung gật đầu:



- - Thưa là thiệt.



- - Rồi cha má con có nói gì hông?



- - Thưa, ông nội con vốn là thầy giáo nên cha má con nói nếu không gấp rút làm đám cưới thì sẽ đuổi con đi, hông để con làm mất mặt gia đình.. Hix hix..



Nói xong thì mắt Hồng Nhung cũng đỏ hoe, cúi đầu xuống coi cũng tội nghiệp lắm. Ông hội đồng mới nói thế này:



- - Có chửa thì cưới, có chi đâu mà bà hỏi!



- - Thì cũng phải biết rõ nguồn cơn ra sao chớ, còn đi xem tuổi tác nữa, chứ cưới hỏi mà ông nói như chơi nhà chòi của con nít hả gì!



Cậu Ba:



- - Coi gì nữa má, giờ chửa rồi má còn đợi coi tuổi nữa, hông lẽ giờ ông thầy ổng nói cưới hông được cái má làm theo luôn hả gì? Giờ má coi tháng sau ngày nào đẹp đẹp đó thì làm, mà đám cưới của tui má phải làm lớn à nghen, rồi mướn đoàn hát trên Sài Gòn về nữa. Chớ làm sơ sài tui mất mặt với bạn bè lắm nghen.