Duy Ngã Độc Tôn

Chương 20 : Cự tuyệt lần hai

Ngày đăng: 13:24 19/04/20


Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Lập thức dậy thật sớm, đẩy cửa nhìn ra ngoài. Hắn phát hiện bầu trời u ám, trong không khí ẩm ướt, mang theo một cỗ hương thơm bùn lầy nhàn nhạt, giống như là trời đang muốn mưa. Xung quanh Tử Thần Viên im ắng, thành đông thuộc về khu phú hào của thành Hoàng Sa, mà vùng Tử Thần Viên này, lại là địa phương chỉ có siêu cấp phú hào mới có thể ở.



Tần Lập hít sâu một hơi, hôm nay sẽ tạm biệt nơi này, về sau hẳn là cũng sẽ không quay lại nơi này nữa. Tần Lập cũng không phải là không thích cuộc sống hưởng thụ, chỉ là hắn càng thích do chính tay mình tạo lập nên!



Cửa phòng Tần Hàn Nguyệt nhẹ nhàng được đẩy ra. Nàng đi ra cửa, thấy Tần Lập, nao nao, lập tức mỉm cười hỏi:



- Hôm nay dậy sớm vậy?



Tần Lập thấy mắt mẫu thân đã trở nên thâm quầng, biết đêm qua bà cũng không được ngủ ngon, mỉm cười một chút rồi nói:



- Mẫu thân! Người yên tâm, không bao lâu nữa, con sẽ đưa cho người một khu vườn lớn, đẹp gấp mười lần cái này!



Tần Hàn Nguyệt theo bản năng cho rằng Tần Lập nói chính là của hồi môn của Thượng Quan gia, trong lòng có chút khổ sở, chậm rãi lắc đầu nói:



- Con trai! chỉ cần con vui vẻ là tốt rồi, không cần phải ủy khuất bản thân!



Tần Lập biết mẫu thân hiểu lầm ý mình, cũng không có giải thích. Đối với một nam nhân mà nói, làm so với nói còn quan trọng hơn.



Lúc này, Tần Tuyết còn đang ngái ngủ từ phía sau đi tới, thấy mẹ con Tần Lập đều đứng ở trong sân, sửng sốt một chút, lập tức có phần ngượng ngùng nói:



- Cháu dậy hơi muộn, để cháu đi làm điểm tâm...



- Tần Tuyết!



Tần Lập lên tiếng gọi Tần Tuyết lại, thấy trên gương mặt xinh đẹp của Tần Tuyết mang theo vài phần mờ mịt, Tần Lập mỉm cười nói:



- Là thế này, hôm nay, ta cùng mẫu thân sẽ dọn ra khỏi Tử Thần Viên.



- Ta biết.



Tần Tuyết nhìn Tần Lập, không hiểu rõ, mới sáng sớm thiếu gia nói với mình chuyện này để làm gì.



- Ừ! Địa phương chúng ta dọn tới, sẽ rất bần cùng, tựa như...phòng chúng ta ở lần trước. Tần Tuyết, cô là người tốt, tuy nhiên, mẹ con ta cũng không muốn làm lỡ tương lai của cô, cho nên...Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL




Tần Lập có chút khó hiểu tiếp lấy, hai quyển sách hẳn là đều có chút lâu năm. Bề ngoài một quyển trong đó viết "Nhất Nguyên Tâm Pháp", phía dưới còn có hai chữ nhỏ, có chút mơ hồ, Tần Lập cẩn thận nhìn mới nhìn ra hai chữ "Cao Cấp" trên đó. Một quyển khác, bên ngoài viết bốn chữ "Đao Phong Chưởng Pháp", phía dưới, cũng đồng dạng ghi hai chữ "Cao Cấp".



Tần Tuyết đứng ở bên cạnh Tần Lập kinh hô một tiếng, nói:



- Đây là công pháp nguyên lực cùng chiến kỹ cao cấp nhất Tần gia. Lão gia...



Tần Lập thấy ở sâu trong mắt Tần Trạch mang theo vài phần khinh thường, lạnh nhạt cười, trả lại sách cho Tần Trạch, sau đó nói:



- Cảm ơn gia chủ dùm ta. Tuy nhiên, vô công không thụ lộc, tiểu tử ta tuy rằng muốn tu luyện chiến kỹ, nhưng tự ta sẽ đạt được!



Trong mắt Tần Trạch hiện lên một chút kinh ngạc, phá lệ mở miệng nói:



- Ta biết rồi, ta chuyển lại lời ngươi cho lão gia!



Nhìn bóng dáng Tần Trạch rời đi, Tần Tuyết có chút nén giận nói:



- Thiếu gia! Đó đều là thứ tốt nha! Vì cái gì không cần? Đó là thứ ngài nên được!



Tần Lập như cười như không nhìn Tần Tuyết:



- Dường như thứ ngươi học, cũng là thứ đó? Ta nếu hỏi ngươi, ngươi có thể dạy ta hay không?



- Hả?



Tần Tuyết trợn mát há miệng nhìn Tần Lập, bộ dáng ngây thơ thập phần đáng yêu.



Tần Lập thu lại vẻ tươi cười, lạnh nhạt nói:



- Ta sẽ không học bất cứ công pháp nào của Tần gia! Ta tin tưởng, công pháp trên thế gian này có hàng nghìn hàng vạn, chung quy sẽ có cái thích hợp với ta.



Tần Tuyết yên lặng gật gật đầu, tuy rằng đối với việc Tần Lập lại cự tuyệt ý tốt của Tần gia có chút khó hiểu, nhưng nàng cũng hiểu được một chút, chính mình sau khi suy nghĩ kỹ một lúc rồi làm ra lựa chọn này, sẽ không sai.