Duy Ngã Độc Tôn

Chương 422 : Siêu cấp tăng lên

Ngày đăng: 13:28 19/04/20


Là lão đạo sĩ cho hắn sinh mệnh lần thứ hai, dạy cho hắng đủ loại công phu quyền cước đao kiếm các loại lưu phái, các loại khinh công...Lão đạo sĩ lại cho hắn tới trường, để hắn có được thứ căn bản càn có để đặt chân trong xã hội này - tri thức cùng lực lượng!



Đương nhiên, ấn tượng sâu nhất của Tần Lập chính là tình cảnh lão đạo sĩ lấy ra Tiên Thiên Tử Khí Quyết giống như dâng bảo vật.



Lúc nhỏ nhìn thứ này, giống như là tiên pháp! Nhưng mà, chính thứ này lại dày vò Tần Lập rất nhiều năm. Từ lúc đầu vận hành công pháp đầy mong chờ, đến sau dù biết rõ là giả, cũng có thói quen mỗi ngày vận hành một lần.



Thế cho nên sau khi Tần Lập trưởng thành, đói với chuyện này vẫn canh cánh trong long. Thương xuyên nghĩ tới lão đạo sĩ thật là bất lương, cái tiên pháp chó má gì chứ, rõ ràng là gạt người mà! Nếu không, bản than lão đạo sĩ đã sớm thành tiên rồi? Nghĩ vậy, Tần Lập không khỏi cảm thấy buồn cười.



Thượng Quan Thi Vũ vẫn canh giữ bên người Tần Lập, bỗng nhiên phát hiện khóe miệng Tần Lập hiện lên một chút ý cười, giống như trong mộng gặp phải chuyện gì rất hay.



Trái tim vẫn treo cao của Thi Vũ rốt cuộc cũng buông xuống, nàng biết Tần Lập đã không có chuyện gì nữa! Tần Lập nghĩ đến lão đạo sĩ, trong long dâng lên một cỗ tưởng niệm cùng bi thương nồng đậm.



Nhiều năm qua như vậy, lão đạo sĩ có còn sống không? Dù là lão đạo sĩ còn sống, chính mình có thể quay trở về đó sao? Vui buồn mừng giận, thất tình lục dục của con người, lần lượt hiện ra sâu trong kí ức của Tần Lập, không ngừng gột rửa tâm hồn Tần Lập.



Tinh thể tử sắc ở trong đan điền, bắt đầu chậm rãixảy ra biến hóa! Quá trình này rất dài, dài dằng dặc đến mức làm Tần Lập cảm giác thời gian như trôi qua mấy thế kỷ!



Vì vậy hắn cảm thấy rất nhàm chán, liền bắt đầu tìm kiếm kí úc về truyền thừa Hô Diên Bác trong thế giới tinh thần. Luyện đan, luyện khí, vận dụng các loại trận pháp, các loại phong thổ dân tình thời đại Thái Cổ!



Đến sau, chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn được Tần Lập không ngừng suy diễn, không ngừng tu luyện ở trong tinh thần thức hải. Ở trong quá trình dài dòng này, Tần Lập đột nhiên phát hiện có một sự thật mà hắn vẫn quên.



Đó chính là, chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn cũng không phải là loại chiến kỹ dựa vào lực lượng cùng kỹ xảo, mà tinh túy chân chính của nó là ở trên mặt khí thế!



Loại khí thế bễ nghễ thiên hạ, bá đạo chỉ tiến không lùi mới là tinh túy chân chính của chiến kỹ này! Còn các loại công pháp bên trong chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, hoàn toàn là để cải tạo than hteer võ giả!


Tần Lập khẽ cau mày, ở bên trong tinh thần thức hải cảm giác như đã qua mấy ngàn năm, trong nháy mắt Tần Lập mở mất ra thậm chí có chút sợ hãi.



Sợ hãi nhìn thấy là một cảnh tượng thương hải tang điền. Sợ nhất mở mắt ra, thời gian đã trôi qua mấy ngàn năm, tất cả những người quen thuộc đền biến mất! Còn may, mới trôi qua năm ngày - Tần Lập thầm nhủ.



Trở tay cầm bàn tay có chút lạnh lẽo của Thi Vũ, Tàn Lập nhẹ giọng:



- Thi Vũ! Đừng sợ, huynh đã khôi phạc rồi!



Thi Vũ vươn tay, nhẹ nhàng dựa lên ngực Tần Lập, nhắm mắt lại lẩm bẩm nói:



- Lần sau không được làm người ta sợ như vậy nữa, huynh nếu chết muội cũng không muốn sống nữa!



Trong mắt Tần Lập hiện lên một tia nhu tình, mỉm cười nói:



- Chúng ta đều sẽ không chết, chúng ta đều sẽ sống rất tốt!



Hai người ôn tồn một hồi, bỗng nhiên Thi Vũ nhớ tới chuyện vừa rồi, hỏi:



- Phu quân,! Vừa nãy trước khi huynh tỉnh lại trên người sao lại đột nhiên tản ra một cỗ khí tức làm người ta sợ hãi như vậy?



- Có sao?



Tần Lập nhíu mày, nhớ tới một màn xuất hiện trước khi mình tỉnh lại, nội thị người khổng lồ xuất hiện trên tinh thần thức hải.