Duy Ngã Độc Tôn
Chương 438 : Một quyền đập hộc máu
Ngày đăng: 13:28 19/04/20
Mà Tần Lập lại giống như không nhìn thấy đám người này, thản nhiên nhìn về phía đám người. Tất cả mọi người không kìm nổi bắt đầu đề phòng, nhưng Tần Lập lại đi xuyên qua khe hở giữa đám người, như muốn trở về.
Quá cuồng ngạo rồi!
Trong lòng mọi người đồng thời dâng lên một ý tưởng như vậy.
Một lão già mặc đồ đen, râu tóc hoa râm trực tiếp chắn trước mặt Tần Lập, thản nhiên nói:
- Bằng hữu xin dừng bước!
Giọng nói lão tuy rằng rất nhạt nhẽo, nhưng tràn ngập uy lực làm cho người ta có một loại cảm giác của kẻ bề trên.
Trong đám người, lập tức có người lên tiếng bàn luận:
- Hắc! Không nghĩ tới người của Hải gia cũng tới, lúc này thật sự là sôi động rồi!
- Hải gia? Hải gia nơi cực Tây?
- Trừ bọn họ, thiên hạ này còn có Hải gia thứ hai khiến ta bất ngờ sao?
Người lên tiếng trước khinh thường hừ một tiếng, sau đó đổi thành một giọng điệu cung kính:
- Nơi cực Tây rất nhiều môn phái, gia tộc, nhưng nếu có thể chân chính được gọi là gia tộc môn phái hạng nhất thì phải là: Nguyệt Diêu Tiên Cung là một, thành Thông Thiên là một, Hải gia...cũng coi như là một nhà! Còn có mấy môn phái gia tộc lánh đời, nhưng đều gần như không xuất thế, cho nên không tính!
- Chỉ ba nhà bọn họ? Lãnh Thu Cung chẳng lẽ không tính sao?
Có người hỏi.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Lãnh Thu Cung? Thực lực Lãnh Thu Cung nghe nói rất mạnh, tuy nhiên bọn họ chưa bao giờ lui tới với người khác, môn phái phong bế cũng không thu đồ đệ bên ngoài. Hắc! Tuy nhiên, mấy người chết hôm nay đều là từ Lãnh Thu Cung. Tần Lập này, lá gan thật lớn, thật sự là người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng. Giết trưởng lão ngoại môn của Lãnh Thu Cung. Lãnh Thu Cung làm sao bỏ qua cho hắn?
Lúc này, Tần Lập bình tĩnh nhìn lão già râu tóc hoa râm trước mặt, vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Có việc sao?
- Lão hủ là Hải Kim Tôn!
Đây...đây không phải là tự tìm chết? Tự làm bậy...Không thể sống a!
Rất nhiều người trên mặt thậm chí lộ ra vẻ không đành lòng, thầm nghĩ từ nay về sau, trên giang hồ sẽ thiếu một võ giả trẻ tuổi có tiếng. Lại vì uy danh của Hải Kim Tôn mà tăng thêm một đề tài câu chuyện.
- Ầm!
Một tiếng nổ kịch liệt, giống như là bùn nổ vang lên trong không trung.
Lại nhìn thân thể Hải Kim Tôn, "thịch thịch thịch...liên tiếp lui về sau chừng hai, ba mươi bước. Trên khuôn mặt già nua đỏ bừng, hai mắt bắn ra hào quang hoảng sợ khó tin, hoàn toàn che đi ánh mắt tự tin trước đây!
Khóe miệng Hải Kim Tôn chậm rãi chảy ra một tia máu tươi!
Tuyệt thế thiên tài am hiểu công phu quyền cước nhất trong gia tộc, cường giả Đan Nguyên Anh Hóa hậu kỳ hơn 500 tuổi không ngờ bị người dùng một nắm tay, mạnh mẽ đập cho bắn lui mấy chục bước, sau đó còn...hộc máu!
Chuyện này rất khó tin! Quả thực làm cho người ta khó có thể tin nổi! Mọi người, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Lập đứng yên tại chỗ không chút nhúc nhích!
- Yêu quái! Đây là lực lượng cường đại cỡ nào hả! Ngay cả tiền bối Hải Kim Tôn cũng không phải đối thủ?
- Đây...tuyệt đối không có khả năng là lực lượng! Trong thiên hạ, nào có lực lượng nào cường đại như vậy? Ta không tin!
- Phì! Không phải lực lượng là cái gì? Vừa rồi ngươi có cảm nhận được một chút nguyên lực dao động trên người Tần Lập không hả?
- Thật...thật sự là không cảm giác được. Tuy nhiên, làm sao có khả năng? Làm sao có khả năng hả?
- Tận mắt nhìn thấy, không có gì không có khả năng!
Có người vẻ mặt chấp nhận đưa ra kết luận.
- Ngươi nếu về nói chuyện này với đồng môn, bọn họ sẽ tin tưởng sao?
Có người khinh thường cãi lại.
Mọi người đều thi nhau bàn luận, trong lòng Hải Kim Tôn thì lại như là ngũ vị bình bị đánh đổ. Ngũ vị lẫn lộn, trong lòng vô cùng khổ sở còn mang theo từng tia hoảng sợ!