Duy Ngã Độc Tôn

Chương 446 : Không nói lý lẽ, trực tiếp giết!

Ngày đăng: 13:29 19/04/20


Những kiến trúc này nhìn qua đều cổ kính, lại được ánh mặt trời chiếu vào sinh ra một màn sương mù bao trùm khiến cho người ta nhìn vào có một cảm giác tràn đầy phong cách cổ xưa.



Các loại cây cỏ hoa lá trồng xen kẽ giữa khoảng cách các gian phòng, hương hoa tiếng chim, hết sức u nhã tĩnh mịch.



Tần Lập không kìm nổi thầm than trong lòng, quả nhiên là một loại gạo nuôi một trăm loại người. Một nơi tràn ngập tình thơ ý họa như thế cũng không thể hun đúc tâm linh người nơi này gần sát tự nhiên, trở nên thuần phác mà ngược lại nuôi dưỡng ra một đám bại hoại đàn ông Thải âm bổ dương, nữ nhân Thải dương bổ âm...



Cho nên, cảnh đẹp như thế ngược lại làm cho người ta có một loại cảm giác hết sức châm biếm.



Thân hình Tần Lập xuyên qua trong không khí, giống như một làn khói nhẹ đi theo phia sau người trẻ tuổi trang phục màu trắng, nhưng lại không ai có thể nhìn ra sự tồn tại của Tần Lập.



- Thiếu chủ đã về!



Ở phía trước một căn phòng rường cột chạm trổ xa hoa, hai thị nữ xinh đẹp cất giọng nhu mì chào người trẻ tuổi áo trắng.



- Ừ! Cha ta đâu?



Người trẻ tuổi nhìn không chớp mắt, làm như không thấy hai cô gái quyến rũ này, ai không biết còn tưởng hắn là một quân tử văn nhã. Trên thực tế, người trẻ tuổi này căn bản là không dám nảy sinh ý niệm gì trong đầu đối với hai thiếu nữ này, bởi vì hai nàng này đều là phụ thân hắn, cũng chính là cung chủ Cực Nhạc Thần Cung này độc chiếm.



- Cung chủ đang đọc sách trong thư phòng.



Một cô gái răng trắng mắt sáng mỉm cười, sau đó khẽ nháy mắt với người trẻ tuổi.



Người trẻ tuổi tỏ vẻ hiểu ý, tỏ rõ lúc này tâm tình phụ thân cũng không tệ lắm, hắn nở một nụ cười mê người với cô gái. Tuy rằng hắn không dám chiếm của độc của phụ thân, nhưng như vậy chỉ hiểu mà không diễn đạt bằng lời, vẫn làm hắn có một loại cảm giác thật sướng khoái. Nữ nhân bên người cung chủ Cực Nhạc Thiên Cung, làm gì có người nào kém cỏi?



Đi tới trước cửa, người trẻ tuổi gõ nhẹ, cung kính nói:



- Phụ thân, con đã về. Có thể vào không ạ?



Bên trong truyền đến một giọng nói uy nghiêm:



- Vào đi!



Thái độ người trẻ tuổi vô cùng cung kính, khẽ đẩy cửa ra, thấy phụ thân ngồi ở sau một cái bàn thật lớn, thân thể dựa lên một cái ghế phủ da thú mềm mại, trên mặt lộ ra vẻ hưởng thụ. Một thanh âm kỳ quái vang lên ở bên kia bàn, cũng chính phát ra từ thân dưới phụ thân người trẻ tuổi này.




- Tần Lập!



Biểu tình Tần Lập cực kỳ ác liệt, toàn thân tản ra một cỗ sát ý mãnh liệt khiến cho những người vây quanh hắn cảm nhận được một áp lực cực lớn.



Đây là Tần Lập cố ý làm ra, hắn không muốn những kẻ cặn bã này chết thoải mái, hắn muốn bọn họ chết trong sợ hãi cực độ. Nếu không chẳng phải là quá tiện nghi cho bọn họ sao?



Những người tới đây, lúc này có vào người hít khí lạnh thật sâu. Cái tên này, bọn họ rất quen thuộc.



- Tần Lập?



Lão già mặt đỏ tóc trắng nhíu mày, dường như chưa từng nghe qua cái tên này.



Lúc này, bên người lão có một người lớn tiếng nói:



- Thái Thượng trưởng lão. Người này chính là tên Tần Lập đã diệt những đệ tử chúng ta phái đi Thanh Long quốc. Thư máu đệ tử chúng ta gửi về trước khi chết có viết chi nhanh Cực Nhạc Thần Cung chúng ta chính là bị hủy trong tay hắn.Nguồn: https://truyenfull.vn



- Cái gì? Ngươi dám giết đệ tử Cực Nhạc Thần Cung ta?



Lão già giận dữ quát.



- Lão tử cái gì mà không dám làm? Hôm nay đến đây chính là muốn giết sạch các ngươi!



Tần Lập cười lạnh nói.



- Muốn chết! Giết!



Lão già Thái Thượng trưởng lão giận dữ quát một tiếng, vung tay lên. Lập tức có mười mấy người xông tới Tần Lập, từ nguyên lực dao động trên người bọn họ, mười mấy người này ít nhất đều có thực lực Chí Tôn.



Khó trách thiếu chủ tiểu Ba của Cực Nhạc Thần Cung lại tin tưởng tràn đầy như vậy. Tuy nhiên, tự tin quá mức chính là biểu hiện của...vô tri!



Tần Lập vung thanh Ẩm Huyết kiếm trong tay, tử quang lóe lên, máu vung đầy trời.