Duy Ngã Độc Tôn
Chương 452 : Sát thủ xếp thứ bảy bảng!
Ngày đăng: 13:29 19/04/20
Một khi đã như vậy, nếu muốn trực tiếp giết người diệt khẩu, tốt nhất vẫn là có thể có một cường giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, ít nhất cũng khiến đối phương ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, liền bị giết chết ngay.
Văn Bân cùng người trẻ tuổi đầu bóng lưỡng giả mạo Kim Đại Sư kia ngồi cùng một chỗ, xem ra hai người đều rất phẫn nộ. Người đầu bóng lưỡng này đích thật là tới từ Hải gia, đại biểu ích lợi một bên, nhưng chuvện này, lại cũng không phải là thượng tầng Hải gia bàv mưu đặt kế.
Loại làm chuyện giả mạo người khác này, đối với thanh danh của một gia tộc, cũng có tổn thất rất lớn. Cho nên, Hải gia cho dù có càn quấy mấy đi nữa, cũng không có khả năng làm loại chuyện này.
Cho nên, trong lòng người đầu bóng lưỡng cũng rất lo lắng bị Hải gia biết chuyện, hắn chỉ hy vọng có thể mau mau tiêu diệt cho bằng được Tần Lập, sau đó còn phải nghĩ biện pháp chặn miệng tên Bành Suất kia. Cực phẩm linh thạch lừa lấy của Bành Suất trước đây cùng đừng nghĩ nuốt trôi, thành thành thật thật phun ra, sau đó lại dùng Hải gia cùng Lý gia uy hiếp một chút, để hắn câm miệng là được.
Ngược lại Văn Bân không hề lo lắng về Bành Suất, hắn cùng Bành Suất quen biết rất nhiều năm, hắn khá hiểu biết tính cách của Bành Suất, không phải thuộc hạng người thích gây chuvện thị phi. Dựa theo cách nghĩ của Văn Bân, linh thạch đó căn bản là cũng không cần trả lại cho hắn, hắn cũng sẽ cam nguyện ngậm bồ hòn làm ngọt.
Chỉ có một vấn đề duy nhất, chính là trên người người nọ có thể vạch trần âm mưu của họ, chỉ cần có thể tiêu diệt được người nọ, vậy thì không có gì phải lo lắng nữa rồi.
Sau khi cùng chung đạt thành nhận thức này, hai người bắt đầu cân nhắc tìm người nào để làm chuyện này. Tuy nói đây là một thế giới cường giả vi tôn, nhưng tùy tiện giết người rốt cục cũng sẽ vướng vào thanh danh không tốt đẹp gì.
Biện pháp tốt nhất chính là mời một người không liên can gì tới, giao cho hắn một khoản tiền tài để hắn đi ám sát Tần Lập, người này phải có sẵn hai điều kiện: một là yêu tiền tài; hai là thực lực mạnh.
Văn Bân cùng thanh niên đầu bóng lưỡng liếc nhìn nhau, đồng thời cùng cười rộ lên, bọn họ đồng thời nghĩ tới một người.
Tào Hồng.
Là sát thủ tiếng tăm lừng lẫy ở địa phưong Cực Tây. Có người hiểu chuyện căn cứ vào số lần những sát thủ đắc thủ cùng thực lực hơn người, làm ra một bảng xếp hạng sát thủ.
Tào Hồng đứng hàng thứ bảy trên bảng.
Một thân thực lực xuất thần nhập hóa, tuy nhiên có rất nhiều lời đồn đãi rằng: Tào Hồng này chỉ có cảnh giới Phá Toái Hư Không đỉnh phong, nhưng hắn lại thành công đánh giết được hai võ giả có cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa.
Xuất đạo hơn bảy mươi năm, người này từ trước tới nay chưa bao giờ ám sát thất bại, hơn nữa. Tào Hồng có ba thứ không giết.
Gã thanh niên đầu bóng lưỡng vẻ mặt cung kính nói:
- Muốn mời ngài giết người!
- Ngươi có biết quy củ của ta?
Ánh mắt Tào Hồng thực bình tĩnh, không có khinh thường, cũng không có cao ngạo, cái gì cũng không có, nhìn không ra chút biểu tình nào.
- Biết biết! Người chúng ta muốn giết đó là từ vùng khác tới, không có cơ sở ở nơi này...Văn Bân cười nói.
- Thực lực thế nào?
Tào Hồng nhìn thanh niên đầu bóng lưỡng hỏi, thậm chí không thèm liếc mắt nhìn Văn Bân một cái.
Sắc mặt Văn Bân có chút khó coi, bất đắc dĩ có việc cầu người hắn đành phái chịu đựng.
Gã thanh niên trầm ngâm nói:
- Ít nhất có cảnh giới Phá Toái Hư Không đỉnh phong!
- Được! Năm trăm khối cực phẩm linh thạch, trước trả tiền, sau giết người!
Tào Hồng thản nhiên nói xong, nhìn Văn Bân còn há mồm muốn nói cái gì, nói tiếp:
- Yên tâm, trừ phi ta chết, bằng không giết không được đối phương, ta sẽ trả tiền lại!
Văn Bân xấu hổ cười cười, không nói gì nữa, chờ gã thanh niên đầu bóng lưỡng lấy ra linh thạch giao thẳng cho Tào Hồng. Sau đó hai người rời đi, Tào Hồng lại xoay người đi vào sòng bạc.