Duy Ngã Độc Tôn
Chương 459 : Chọc phải tổ Ong Vò Vẽ
Ngày đăng: 13:29 19/04/20
- Ngươi là tên súc sinh, tên điên. Ngươi là một tên phế vật, một tên phế vật ngay cả nữ nhân của mình cũng không có cách nào bảo hộ. Ha ha ha, còn vọng tưởng muốn mang thị nữ bên người ta đi? Lão tử dù là giết nàng ta, cũng sẽ không cho nàng ta đi với ngươi. Muốn giết ta? Tới đây? Tới giết ta đi chứ?
Lâu Thành Phương đột nhiên lớn tiếng gào thét điên cuồng, tròng mắt màu tím trở nên vô cùng điên dại, cười to như điên.
Trong mắt Tào Hồng, lộ ra thần sắc vô cùng đau khổ.
Bốp!
Rốt cuộc hắn không nhịn được, một quyền hung hăn nện lên mặt Lâu Thành Phương. Một nửa mặt Lâu Thành Phương nhanh chóng sưng phù lên.
- Đúng, cứ như thế, đánh mạnh lên nữa, ngươi chưa ăn cơm sao? Tên phế vật này!
Lâu Thành Phương mơ hồ hỗn loạn nói, sau đó phun máu cùng răng trong miệng ra, miệng đầy máu cười nói:
- Ngươi có muốn biết nữ nhân ngươi yêu, năm đó chết như thế nào không? Ha ha ha, ngươi là đồ ngốc, năm đó ngươi còn bảo lưu lại tấm thân xử nữ cho nàng ta. Kết quả, kết quả lại bị mấy chục hạ nhân Lãnh Thu Cung luân phiên...
Ầm!
Một khối đá lớn hung hăn nện lên miệng Lâu Thành Phương, đưa những lời lão nói nuốt ngược trở lại.
Trong mắt Tào Hồng chảy lệ máu, cắn răng nói:
- Cho ngươi còn nói!
Dời tảng đá đi, không nhìn bộ mặt đã bị đánh nát bét của Lâu Thành Phương, Tào Hồng rút đoản đao quấy trộn một trận trong miệng Lâu Thành Phương, lập tức xé nát cái lưỡi của lão.
Lâu Thành Phương không nhịn được đau đớn chết ngất đi, Tào Hồng giống như dã thú bị thương, điên cuồng rít gào:
- Nói đi? Nói nữa đi? Sao ngươi không nói nữa đi?
...
Hành động của hai người Tần Lập cùng Tào Hồng, quả thật giống như là chọc vào tổ ong vò vẽ, lập tức náo loạn cả Lãnh Thu Cung.
Trong hoảng loạn, không ai phát hiện bên trong lầu lại nhiều thêm một người.
Tần Lập đi vào trong lầu, ẩn giấu xong thân hình, chợt nghe một đệ tử nói:
- Mau đi ra, căn lầu sắp sập rồi!
- Vậy địa cung làm sao đây?
Một đệ tử vẻ mặt lo lắng.
- Đóng kín cửa vào địa cung!
Có người trầm giọng nói.
- Được!
Mấy người khác đồng thời đi vào trong căn lầu.
Tần Lập theo ở phía sau, nhìn những người này đi vào bên trong cùng căn lầu, kéo một khóa nặng ngàn cân, một cánh cửa đá màu đen thật lớn chậm rãi rơi xuống bên dưới.
Tần Lập không suy nghĩ nhiều, dùng tốc độ nhanh nhất phóng vào địa đạo này. Vừa đi vào, cánh cửa màu đen nặng nề liền ầm ầm hạ xuống, hoàn toàn cắt đứt với bên ngoài.
Làm Tần Lập có chút kinh ngạc, sau khi cánh cửa này hạ xuống, đệ tử bên ngoài nói chuyện hắn lại không nghe được chút gì, dù ngay cả thần thức của Tiên Thiên Tử Khí cũng không xuyên qua được.
Tần Lập tự nhiên không biết hành động lần này của hắn, quả thật là chọc vào tổ ong vò vẽ. Cả ngọn núi chính Lãnh Thu Cung, các đệ tử gần như dốc toàn bộ lực lượng ra. Căn lầu này, sau khi cánh cửa lớn hạ xuống, liền hoàn toàn bị hủy diệt, sụp đổ tan tành.
Sau đó, một tiếng rống giận như sấm rền vang vọng cả bầu trời ngọn núi chính Lãnh Thu Cung.
- Bọn chuột nhắt phương nào, dám đến Lãnh Thu Cung gây chuyện, lăn ra đây cho ta!
Một cỗ tinh thần lực lạnh băng, tràn ngập sát ý, trong nháy mắt khi đang nói chuyện liền như song triều càn quyét bao trùm cả ngọn núi.