Duy Ngã Độc Tôn

Chương 472 : Gã sai vặt đưa củi đáng sợ!

Ngày đăng: 13:29 19/04/20


Ả thị nữ bên người Hàn Mai này vênh váo nhìn nàng, vẻ mặt khinh thường, mới vừa rồi chịu ủy khuất ở chỗ Thánh nữ, giờ khắc này tất cả đều tìm lại rồi, tâm tình cực kỳ sảng khoái.



Nhìn những người này bị mình mắng, chửi té tát cũng không dám phản bác, một cảm giác về sự ưu việt cao cao tại thượng tự nhiên sinh ra, trong lòng cười lạnh:



- "Đúng rõ ràng là khi dễ các ngươi, tìm các ngươi gây chuyện, các ngươi có năng lực làm gì chứ? Cũng giống như tiểu thư mắng ta ta không dám phản bác, ta dùng các ngươi để trút cơn giận, các ngươi dám phản bác sao?



- Đồ không có mắt! Ngươi tưởng ngươi là ai? Ta không hỏi ngươi, ngươi có tư cách lên tiếng sao? Nó phạm hay không phạm sai lầm, là ngươi có thể định đoạt sao? Ai phụ trách các ngươi? Đi gọi nó tới đây! Cả một đám, nửa điểm quy củ cũng không có, thật không biết các ngươi làm thế nào trà trộn vào Nguyệt Diêu Tiên Cung!



Sau một lát, sư phụ của Tiểu Anh vội vã chạy tới, nhìn thấy thị nữ này, đầu tiên là sửng sốt, vội vàng làm mặt tươi cười đi tới, thật cẩn thận hỏi:



- Nguyên lai là Cố Chấp sự, Cố Chấp sự như thế nào có thời gian rảnh rỗi tới sơn môn nơi này vậy?



Tuy rằng là thị nữ bên người Hàn Mai, nhưng họ cũng đều có một ít thân phận, ngày thường thay Hàn Mai xử lý các loại việc vặt so ra cũng tương đối nhiều.



Sư phụ của Tiểu Anh liếc mắt một cái liền nhận ra đây là Cố Chấp sự, thị nữ thân cận bên cạnh người Thánh nữ, trong lòng không kìm nổi thầm kêu khổ, thầm nghĩ:



- Đứa nhỏ Tiểu Anh này cũng không giống như người hay gây chuyện, như thế nào lại trêu chọc tới bà cô này vậy?



Phải biết rằng, thị nữ bên người Thánh nữ, về sau đều có tiền đồ cực kỳ rực sáng, cho dù là một số hộ pháp trưởng lão, cũng sẽ không đi đắc tội với họ.



Cái gọi là vua nào triều nấy, mỗi một đời chưởng môn, đều sẽ sử dụng tâm phúc của mình. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao môn phái nào cũng đều có Thái thượng trưởng lão.



Hầu hết Thái thượng trưởng lão, nghe ra có hơi to lớn, nhưng trên thực tế trong tay bọn họ cũng không có thực quyền gì, thực quyền chân chính, đều nắm giữ trong tay những chấp sự, hộ pháp cùng trưởng lão đương nhiệm!



Cho nên, sư phụ của Tiểu Anh mặc dụ ở trong môn phái cũng có chút địa vị, có thân phận chấp sự, nhưng đối mặt kẻ tâm phúc bên người Thánh nữ, cũng không thể không dè dặt, tỏ ra thái độ kính cẩn.



- Ngươi là?



Thị nữ này thật ra là nhận biết sư phụ của Tiểu Anh, nhưng giờ phút này nàng ta đang kiếm chuyện, làm sao có thể cấp cho đối phương này mặt mũi chứ?




- Hừ! Còn biết khóc! Xem ra vẫn còn muốn giữ mặt mũi đấy! Vừa rồi cùng đồ ti tiện này tán gẫu không phải rất vui vẻ sao?



Cố Chấp sự châm chọc.



Trong lòng Tần Lập nổi lên cơn phẫn nộ, bất cứ ai bị gán cho một câu hạ nhân "đồ ti tiện" này "đồ ti tiện" kia, đều sẽ phẫn nộ, công phu nhẫn nhịn của Tần Lập đã đủ mạnh, nhưng lúc này cũng không có khả năng trơ mắt nhìn Tiểu Anh lần thứ hai bị làm nhục.



Hắn ngẩng đầu, nhìn Cố Chấp sự, thản nhiên nói:



- Cố Chấp sự! Ngươi là đại nhân vật bên người Thánh nữ, không cần phải chấp nhặt với đám hạ nhân chúng ta? Ngươi muốn phát tiết, cũng phát ra rồi, giết người cũng chỉ đầu rơi xuống đất là xong! Chẳng lẽ, ngươi phải chà đạp người khác dưới chân mới thấy thoải mái hay sao?



Nếu lời này là Hàn Mai nói ra, thì thị nữ họ Cố này tất nhiên không có nửa điểm phản ứng, còn có thể đổi thái độ khiêm cung xin lỗi, nhưng lời này lại nói ra từ trong miệng một tên hạ nhân đưa củi, Cố Chấp sự lập tức phẫn nộ không thể nín nhịn được.



Nàng ta giơ tay chỉ vào Tần Lập mắng:



- Ngươi câm miệng cho ta! Cẩu nô tài ti tiện! Ai nói chuyện với ngươi, cái gì xả giận, các ngươi ở trong này nói chuyện yêu đương trái với môn quy, ta dựa theo môn quy làm việc, ngươi đã bị trục xuất khỏi Nguyệt Diêu Tiên Cung, mau cút ra ngoài cho ta, bằng không ta gọi chấp pháp công đường thanh lý đồ rác rưởi ngươi đó!



- Bốp!



- Bốp!



Lập tức vang lên hai tiếng vừa vang dội vừa giòn tan, Tần Lập thân hình chợt lóe, hung hăng tát vào mặt Cố Chấp sự này hai cái, hung tợn nói:



- Ngươi con bà nó! Đồ không biết xấu hổ, giờ sảng khoái chưa? Nếu không sảng khoái, lão tử lại tát tiếp mấy cái cho ngươi thoải mái dễ chịu!



Tất cả mọi người đều sửng sốt đứng lặng tại chỗ, giống như tượng gỗ bình thường, Tiểu Anh sớm đã quên khóc, cái miệng nhỏ nhắn khẽ há ra, trợn mắt nhìn Tần Lập như nhìn một con dã thú hung mãnh, cùng với những người khác, ngẩn người tại đó.



Mãi đến lúc từ trên mặt truyền ra cảm giác rát nóng, Cố Chấp sự vẫn chưa hồi phục tinh thần lại, nàng ta khó tin nhìn Tần Lập, môi run run, hai bên má trong nháy mắt sưng phù lên, hai dấu bàn tay đỏ tươi in rõ trên gương mặt trắng nõn của ả!