Duy Ngã Độc Tôn
Chương 488 : Sát thủ quyết đấu!
Ngày đăng: 13:29 19/04/20
Mãi đến một lúc sau, khi cỗ sát khí từ xa kia đuổi tới gần, bao phủ toàn bộ tiểu viện của Tào Hồng này, Tào Hồng càng thêm bội phục Tần Lập, có thể nói là phục sát đất!
Nguyên vốn nỗi lo lắng bất an ở trong lòng Tào Hồng, giờ phút này đã biến mất, từ cách xa như vậy có thể phát hiện đối phương, mà đối phương không phát hiện được bên này, có nghĩa thực lực của công tử hơn xa Thiên Nhai không biết bao nhiêu lần! Nếu như vậy mà trong lòng Tào Hồng còn không hết cảm thấy sợ hãi vậy thì hắn căn bản là không thích hợp trở thành một tên sát thủ xuất sắc, không bằng dùng tiền tích góp tìm một cô nương xinh đẹp, trốn ở một địa phương nào đó không ai biết để dưỡng già đi thôi.
Tào Hồng ưỡn thẳng ngực, đối với cỗ sát khí bên ngoài bao phủ lại đây không che dấu chút nào, thản nhiên nói:
- Thiên Nhai! Ngươi đã đến rồi, đừng thị uy nữa!
Trong không khí truyền đến một tiếng cười lạnh khe khẽ, thanh âm cực kỳ bén nhọn, nghe vào tai khiến cho người ta có cảm giác sởn tóc gáy. Ngay cả Tần Lập, cũng không thể từ trong thanh âm của đối phương nghe ra là nam hay nữ.
- Tào Hồng! Sát thủ xếp thứ bảy bảng! Ta luôn cảm thấy bảng sát thủ có gì đó không đúng. Tuy nhiên, cho dù có không đúng đi nữa, ta bài danh cao hơn ngươi, điều đó cũng là sự thật không thể bàn cãi! Cho nên...ngươi không cảm thấy ngươi nói lời này, có hơi xấu hổ hay sao?
- Xấu hổ? Không, Thiên Nhai! Đã sớm nghe nói ngươi là một tên bất nam bất nữ, không nghĩ tới lời đồn đãi là đúng sự thật, hắc hắc!
Tào Hồng cười trông hết sức thô bỉ, khiến Tần Lập có loại kích động muốn tung một cước đá bay hắn ra ngoài.
- Ngươi muốn chọc giận ta sao? Yên tâm đi! Người sắp chết dù sao cũng có quyền mắng vài câu cho hả giận!
Giọng nói bất nam bất nữ này thật âm trầm khủng bố, từ xa phát tới gần rồi xuất hiện trên bầu trời tiểu viện.
Thực hiển nhiên, lúc ban đầu khi cỗ sát khí kia bao phủ tiểu viện, bản thân Thiên Nhai còn ở ngoài xa mấy dặm!
Vận mệnh...Thật đúng là khó mà nói!
Tuy nhiên, từ đầu đến cuối, Thiên Nhai cũng không có khả năng phát hiện trong tiểu viện này còn có tồn tại của người thứ hai. Điều đó làm cho Tào Hồng tăng cao lòng tin đến sắp bùng nổ lên rồi!
Bên kia một nhân ảnh nhoáng một cái hiện ra tại trên không trên tiểu viện, một nam nhân...cách ăn mặc lại trang điểm cực kỳ xinh đẹp, không chê vào đâu được. Chỉ có điều là một nam nhân trang điểm xinh đẹp, hơn nữa, vừa nhìn là có thể nhìn ra là nam nhân kỳ quái!
Nhìn kỹ có thể nhìn thấy hàm râu quai nón cạo sạch, gương mặt trán đầy phấn hồng, môi bôi son đỏ tươi, trên đầu cài đủ các loại trang sức nhỏ, toàn thân mặc một bộ xiêm y màu đỏ rực rỡ?
Khẳng định rất ít có người trông thấy qua. Trang điểm thế này quả thực khiến cho người ta nhìn thấy là muốn ói. Trông thật ghê tởm!
Nhưng mà, một người như vậy nhưng cỗ sát khí trên người hắn phát ra, lại như thực chất bình thường hướng thẳng vào Tào Hồng. Mà cũng đúng lúc Thiên Nhai bay tới trên bầu trời tiểu viện này, hắn mới không thể kiềm được phát ra một tiếng kinh hô.
Bởi vì, hắn nhìn thấy Tần Lập!
- Cho dù ta chỉ dùng lực lượng Phá Toái Hư Không, ngươi cũng không phải đối thủ của ta!
- Keng!
Một tiếng vang giòn tan, không có sinh ra loại dao động cường đại như các trận đấu của võ giả bình thường, nhưng tốc độ của hai người đều nhanh đến làm cho người ta hoa cả mắt!
Tuy nhiên, ở trong mắt Tần Lập lại thấy rất rõ ràng, từng chiêu từng thức của hai người, Tần Lập đều nhìn xem ràng mạch. Hơn nữa đối với động tác kế tiếp của hai người trong trận đấu, hắn phán đoán cực kỳ chuẩn xác.
Thấy thực lực của Thiên Nhai, Tần Lập không khỏi có chút bội phục, đối phương quả nhiên là áp chế lực lượng đến cảnh giới Phá Toái Hư Không, nhưng ý thức vẫn còn cao hơn rất nhiều so với Tào Hồng!
Giống như một người trưởng thành chiến đấu cùng một thiếu niên: người trưởng thành cho dù áp chế lực lượng đến trình độ ngang bằng với thiếu niên, nhưng bất kể là kinh nghiệm hay là lịch duyệt, đều phải mạnh hơn thiếu niên không biết bao nhiêu lần. Cho nên, nếu Tào Hồng muốn đạt được thắng lợi quả thực rất khó khăn!
Động tác của sát thủ, vô cùng ngắn gọn, không chú trọng hình thức, chỉ chú trọng lực sát thương. Cho nên, trận chiến đấu giữa hai người cũng không tính là phấn khích gì đặc biệt.
Nhưng Tần Lập vẫn như trước nhìn xem thật hứng thú. Trong nháy mắt, Tào Hồng cùng Thiên Nhai đã trải qua hơn ba mươi chiêu, sau đó Tào Hồng...dần dần lộ ra dấu hiệu thất bại!
Nói lời thật, nếu không có Tần Lập một người sâu không lường được như vậy đứng ở một bên, Thiên Nhai đã sớm tung một đao giết chết Tào Hồng rồi! Thế nhưng nguyên nhân vì sự hiện diện của Tần Lập làm cho trong lòng Thiên Nhai có điều kiêng kị rất sâu đậm, hắn sợ một khi mình không khống chế được lực lượng, dùng hết toàn lực giết chết Tào Hồng, nếu vậy khẳng định Tần Lập sẽ lập tức ra tay ngay!
- Keng keng keng!
Lại là vài tiếng vang ngắn ngủi thập phần trong trẻo, thanh âm không tính là quá lớn, động tác của hai người quá nhanh, một chiêu không thành công, liền rất nhanh tận lực bồi tiếp theo một chiêu, gần như cũng không có sử dụng lực lượng cường đại để cứng rắn công kích.
Đột nhiên, Thiên Nhai tung một đao đâm vào hướng trái tim Tào Hồng, mà một đao của Tào Hồng cũng đâm vào hướng đan điền Thiên Nhai, nhưng hai người...cũng không có ai thu tay lại! Xem ra, đều muốn một chiêu này phải phân ra cao thấp!
Trong mắt Thiên Nhai, bắn ra hai tia sáng, cắn răng một cái, lực lượng trên người hơi phóng xuất mạnh lên một chút. Noi cách khác, hắn đã vận dụng lực lượng của cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa!
Đúng là một chút lực này, giúp cho tốc độ của hắn tronh nháy mắt lại tăng lên một phần, tốc độ nhanh hơn so với Tào Hồng!
- Trước khi đao của Tào Hồng đâm vào đan điền của mình, Tào Hồng cũng đã chết rồi! Hơn nữa, chỉ dùng một chút xíu lực lượng này, gã thanh niên ở một bên đang xem trận chiến kia, khẳng định là không thể phát hiện được!
Thiên Nhai vừa nghĩ trong lòng, trong mắt đã lộ ra vẻ dữ tợn, quát lên một tiếng lớn:
- Chết đi!