Duy Ngã Độc Tôn

Chương 494 : Hải gia? Giết!

Ngày đăng: 13:29 19/04/20


Đoàn con cháu Tần gia nhìn nhau, Tần Lập cười khoát khoát tay:



- Không cần để ý tới bọn họ!



Xà Xà thông minh cỡ nào, làm sao không nhìn ra Tào Hồng là người của Tần Lập? Xà Xà làm như vậy, chẳng qua là cho Tào Hồng một bài học phủ đầu mà thôi!



Mọi người đều biết võ giả nơi Cực Tây bên kia có thực lực mạnh mẽ, lợi hại vượt xa võ giả phương Đông. Cho nên, đối với võ giả tới từ Cực Tây, đều sẽ tự nhiên mang một loại cảm giác kính sợ!



Loại cảm giác này ngày thường cũng không có gì, nhưng ở Tần gia, lại không được! Người con cháu Tần gia sung bái, chỉ có duy nhất một người! Đó chính là Tần Lập!



Dù là lão vượn Bạch Trung Sơn cùng Xà Xà, đều vô cùng cung kính với Tần Lập. Hiện tại lại xuất hiện một người thực lực mạnh mẽ, lại còn tới từ Cực Tây.



Trong lòng Xà Xà tự nhiên ít nhiều có chút không phục, muốn phân cao thấp với hắn, nói cho hắn biết: Đừng tưởng rằng ngươi là người mạnh mẽ nhất bên cạnh công tử!



Tuy rằng cách nghĩ của Xà Xà có chút buồn cười, nhưng không thể không nói, Xà Xà làm như vậy...thật là không sai!



Tuy rằng Tào Hồng vô cùng cung kính Tần Lập, đó bởi vì thực lực Tần Lập quá mức mạnh mẽ! Mạnh đến mức muốn giết hắn, thì hắn ngay cả cơ hội bỏ chạy cũng không có!



Còn những người trong gia tộc Tần Lập, nguyên bản thật đúng là không được Tào Hồng nhìn vào mắt. Nguyên nhân rất đơn giản: Giống như Xà Xà nghĩ, Tào Hồng cảm thấy phương Đông xuất hiện một người như Tần Lập đã là một việc rất yêu nghiệt rồi, làm sao có khả năng có nhiều võ giả thực lực mạnh như thế?



Tuy rằng Tào Hồng chỉ có cảnh giới Phá Toái Hư Không, nhưng hắn cũng là một sát thủ từng ám sát thành công võ giả Đan Nguyên Anh Hóa! Ở sâu trong nội tâm có một cỗ kiêu ngạo của mình, cho tới giờ sẽ không chịu kém người nào!



Thấy bên Tần gia xuất hiện rất nhiều người, Tào Hồng ít nhiều cũng nổi lòng muốn khoe khoang tranh phần thắng, muốn khoe khoang một phen trước mặt đông đảo người Tần gia.



Kỳ thật điều này cũng rất bình thường, dù sao hắn lựa chọn đi theo Tần Lập, nếu không thể lấy ra thực lực cùng thủ đoạn làm cho người ta tin phục, kết quả chỉ có thể bị người ta khinh thường, tuyệt đối không có người đồng tình với hắn.



Cho nên dưới tình huống như vậy, ngay từ đầu khi Xà Xà công kích hắn, hắn cũng không nói ra thân phận của mình, mà muốn chế phục cô gái nóng bỏng này, mới bày ra thân phận bản thân. Đến lúc đó, tất cả người Tần gia, ai không đánh giá cao hắn?



Vì vậy, trong lòng hai người có mục đích gần như giống nhau, sau khi giao thủ đều tạo ra động tĩnh lớn, nhưng lại không lấy ra bản lãnh liều mạng.


Hiện tại mắt thấy Tần Lập mở miệng nói lời này, lập tức trở nên kích động, rút vũ khí chuẩn bị giết những người kia.



- Tần Lập, ngươi không được làm bậy! Thiết Huyết Đường chúng ta là bang chi Hải gia! Ngươi dám giết chúng ta?



Trưởng lão kia căn bản không nghĩ tới Tần Lập tàn nhẫn như vậy, nói giết là giết, ngay cả chút đường lui cũng không lưu cho bọn họ.



Vừa rồi sở dĩ bọn họ chịu bị bắt sống, là cho rằng Tần Lập không có khả năng trực tiếp ra lệnh giết, dù thế nào cũng phải đàm phán với Thiết Huyết Đường một phen chứ!



Mà thực lực bản thân Thiết Huyết Đường cũng không yếu, hơn nữa có khối bảng vàng Hải gia, không sợ Tần Lập không nể tình. Mặc dù bọn họ cũng biết giữa Tần Lập cùng Hải gia có thù oán, nhưng cái này có là gì. Hải gia thế lực khổng lồ, Tần Lập còn dám ngạng khangs hay sao?



Lại không ngờ rằng Tần Lập lại dám trực tiếp giết bọn họ, biết sớm như thế còn không bằng tự bạo, làm một cú chót cá chết lưới rách, ít nhất cũng có thể bảo toàn danh tiết!



- Bàng chi Hải gia? Ha ha, danh hào thật lớn, ta sợ lắm đó!



Tần Lập mặt âm trầm, cười lạnh mấy tiếng, vung tay:



- Giết!



Lập tức một trận tiếng gào khóc thảm thiết vang lên, không ai lại muốn chết, nếu như chết trong chiến đấu thì còn thôi đi, không phản ứng kịp thì người đã chết rồi. Nhưng giống như bây giờ, bị bắt sống, lại bị xử tử, cả quá trình phản ứng lại, không ai sẽ không sợ hãi tử vong.



Chẳng qua đám con cháu Tần gia đã sớm không kiềm chế được, nào quản bọn người này là ai, cũng căn bản sẽ không lưu ý bất luận cảm giác nào của bọn họ, giơ kiếm là đâm, nâng đao là chém.



Trong nháy mắt, hai mưoi mấy người Thiết Huyết Đường này, từ trên xuống dưới, mặc kệ thân phận nào, tất cả đều chết oan chết uổng!



Trên đỉnh ngọn núi tràn ngập mùi máu tanh nồng đậm, bị gió thổi qua, liền nhanh chóng tán đi. Nhưng tràng diện máu chảy thành sông trong lòng mọi người, lại không dễ dàng tiêu trừ như thế.



Đợi đến khi xử lý những thi thể này xong, Tần Lập nhìn lại ngọn núi này. Hắn biết, hiện tại coi như là nơi này, cũng đã không còn đặc biệt an toàn nữa!



Một ý nghĩ mơ hồ thật lâu trong lòng Tần Lập, dần dần bắt đầu trở nên rõ ràng.