Duy Ngã Độc Tôn
Chương 500 : Đệ tử tinh anh lịch lãm
Ngày đăng: 13:29 19/04/20
- Công tử!
- Thái tử đã chết!
- Vương gia bị giết rồi!
Toàn bộ bên ngoài tửu lâu nhất thời trở nên hỗn loạn, tiếng hò hét cái gì cũng có.
Bởi vì Thiết Huyết Đường đảo điên hoàng thất Điền Trì quốc, đến hiện tại cũng chỉ tuyển người đảm nhiệm Hoàng đế quốc gia này, chưa quyết định tiến hành phương thức gì truyền lại hoàng quyền. Cho nên, người khác nhau, xưng hô với người trẻ tuổi áo trắng này cũng khác nhau.
Gọi hắn công tử tụ nhiên là tùy tùng bên người hắn. Gọi hắn là Vương gia là người trong Thiết Huyết Đường, bởi vì hắn không kế thừa ngôi vị hoàng đế nhưng phụ thân hắn ít ra cũng là Hoàng đế Điền Trì quốc, gọi hắn một tiếng Vương gia cũng không có vấn đề gì.
Mà gọi hắn là Thái tử là đám binh sĩ Điền Trì quốc mới đầu hàng tân hoàng thất.
Tuy nhiên những người này bất kể là binh sĩ bản quốc ăn nói khép nép hay là đám đệ tử Thiết Huyết Đường ngày thường cao cao tại thượng, giờ này khắc này đều cảm giác tay chân lạnh lẽo, một cỗ hàn khí từ sau lưng bọn họ dâng lên.
Bởi vì bất kể xưng hô người trẻ tuổi áo trắng này là cái gì, hắn đã bị giết rồi.
Nếu không thể tìm được hung thủ, như vậy tất cả bọn họ liền chờ chết đi thôi.
Cho dù vị trí Hoàng đế Điền Trì quốc cũng không lớn bao nhiêu nhưng tuyệt đối không phải ai cũng có thể ngồi lên. Nhất là đám đệ tử trong Thiết Huyết Đường càng thêm rõ ràng một chuyện, đó chính là hiện tại người làm Hoàng đế Điền Trì quốc càng là một vị cường giả chân chính.
Bởi vì Hoàng đế Điền Trì quốc hiện tại - họ Hải!
Chỉ một cái họ này như vậy là đủ rồi.
Càng kinh người chính là người tên Hải Thiên Nam này ở Thiết Huyết Đường vẫn là Phó Đường chủ có thực quyền. Mà thân phận chân chính của hắn là con thứ ba mươi tám của đương kim gia chủ Hải gia Hải Thế Hùng.
Tuy không phải dòng chính nhưng Hải Thiên Nam cũng có bản lĩnh, không đến sáu trăm tuổi đã tu luyện đến cảnh giới Phá Toái Hư Không, ở trong đám đồng lứa Hải gia tuy không nổi tiếng bằng nhân tài về sau xuất hiện Hải Kim Tôn, nhưng coi như là nhân vật số một.Nguồn: https://truyenfull.vn
Sau khi tiến vào Thiết Huyết Đường, ngay cả Đường chủ Thiết Huyết Đường Hải Phong đều phải cung kính gọi hắn một tiếng "thúc", bình thường người khác đều hết sức tôn kính.
Không thể không nói, đám đệ tử Thiết Huyết Đường bộc phát ra toàn bộ dũng khí cũng không phải là không chịu nổi một kích như vậy. Lão vượn Bạch Trung Sơn cùng Bạch Trung Hỏa hai tay không thể không ngừng bắn ra kình lực ngăn cản công kích có thể làm thương nặng con cháu Tần gia, trong lúc nhất thời cũng có chút luống cuống chân tay.
Bạch Trung Sơn hung hăng nhe răng, nếu không phải công tử có lệnh, hắn thật sự rất muốn trực tiếp xông lên, xé nát đám địch thủ nhỏ yếu như con kiến này.
Xà Xà vẻ mặt chờ mong nhìn Tần Lập, nói:
- Công tử, công tử! Người xem kia. Tiến độ người của chúng ta quá chậm, đến hiện tại còn không giết được một phần ba số người đối phương, này sao được! Thời gian chúng ta thật gấp đó!
Tần Lập trợn trắng mắt, cũng không để ý đến Xà Xà. Kỳ thật lúc này Tần Lập thậm chí không muốn cho Bạch Trung Sơn cùng Bạch Trung Hỏa âm thầm hỗ trợ. Cũng không phải hắn lãnh huyết, không bận tâm tộc nhân của mình, mà là hắn không muốn cho đám con cháu tinh anh này nảy sinh cảm giác ỷ lại.
Phải biết rằng ba mươi người này là nhân tài kiệt xuất trong tương lai của Tần gia, bọn họ chẳng những có thực lực cường đại, những mặt khác đều phi thường ưu tú, phẩm đức nhân tính đều là tuyển chọn cao nhất, đều là những nhân tài có thể dùng làm việc lớn.
Sau này Tần Lập tính toán trọng dụng những người này.
Nếu lúc này không thể ma luyện, như vậy về sau thành tựu của bọn họ nhất định không đủ.
Tuy nhiên lời này của Tần Lập không có biện pháp nói ra miệng, hiện tại không chừng Tần Tỏa cũng cảm thấy Tần Lập có chút nghiêm khắc quá mức, đối với đám con cháu tinh anh này quá mức hà khắc, làm cho bọn họ nhận nhiệm vụ nhiều phiêu lưu như vậy.
Nếu Tần Lập lại cấm Bạch Trung Sơn cùng Bạch Trung Hỏa âm thầm hỗ trợ, một khi xuất hiện thương vong, cho dù Tần Tỏa không nói ra miệng nhưng trong lòng nhất định sẽ oán giận hắn.
Tần Lập than nhẹ một tiếng. Kỳ thật toàn chiến cuộc đều trong sự khống chế của hắn, dưới thần thức cường đại, làm thế nào có con cháu Tần gia tử vong?
Tuy nhiên lời này Tần Lập càng không có biện pháp nói ra. Hắn vừa nói, vậy chuyện phía trước đều phí công. Tính ỷ lại là thứ đáng sợ nhất. Người một khi hình thành tính ỷ lại, nếu không xảy ra biến cố đặc biệt lớn lao, như vậy cả đời sẽ không thay đổi tính.
Tần Vân Văn, một trong số đám con cháu tinh anh Tần gia, là hậu nhân dòng chính của lão tổ Tần Hải Hà, năm nay năm mươi lăm tuổi, thực lực đạt tới cảnh giới Nhân Tôn.
Ở trong đám người cùng lứa, có thể nói là nhân tài kiệt xuất.
Tướng mạo Tần Vân Văn nhìn qua tựa như hơn hai mươi tuổi, cũng giống như đám con cháu trẻ tuổi Tần gia lúc đầu khinh thường Tần Lập, dần dần coi trọng, rồi hoài nghi, đến hiện tại cực độ sùng bái coi Tần Lập như thần. Chẳng sợ Tần Lập nói muốn bọn họ đi chịu chết, bọn họ cũng đều lập tức thi hành.
Đây là danh vọng cá nhân mà người khác hâm mộ cũng không được, Tần Lập tại phương diện này đã đạt tới một cảnh giới đỉnh.