Duy Ngã Độc Tôn
Chương 535 : Huyền Không Đảo lĩnh vực Thánh Hoàng!
Ngày đăng: 13:30 19/04/20
Lĩnh vực Thánh Hoàng, ngàn vạn năm qua, là địa phương thần bí nhất Băng Tuyết Cực Hàn, nơi này trừ người của Thánh Hoàng nhất mạch, những người khác đều chỉ có thể vào không thể ra.
Cho nên, từ thời Thái Cổ đến nay, gần như không có bất cứ tin tức gì về lĩnh vực Thánh Hoàng có thể truyền ra ngoài. Bởi vậy, lời đồn đãi về lĩnh vực Thánh Hoàng có rất nhiều, nhưng không có người nào có thể cam đoan, lời đồn này là sự thật.
Cơ Ngữ Yên đương nhiên cũng biết điều đó, nàng biết rằng đi vào lĩnh vực Thánh Hoàng, có muốn ra ngoài, chỉ sợ là muôn vàn khó khăn.
Nửa tháng sau, những ngày cuối năm này, đoàn người bọn họ rốt cục đi vào phạm vi bên ngoài lĩnh vực Thánh Hoàng.
Nơi này, đã có người của Thánh Hoàng nhất mạch, cho nên, đoàn người được ngồi trên xe trượt tuyết có huy hiệu Thánh Hoàng, dĩ nhiên tốc độ nhanh hơn.
Các đệ tử Băng Tuyết Môn, mấy ngày gần đây tất cả đều rơi vào trầm mặc, ngay cả Tây Qua đều rất ít nói chuyện, chỉ là có đôi khi ánh mắt lóe lên, không biết đang suy nghĩ điều gi.
Cơ Ngữ Yên lại tự mình ngồi bên Tần Lập, nàng đã cảm giác được cỗ năng lượng mãnh liệt mênh mông trong cơ thể Tần Lập, dường như...đã hoàn toàn ổn định lại rồi.
Nhưng Tần Lập vẫn không có dấu hiệu sắp tỉnh lại. Cơ Ngữ Yên trông chờ Tần Lập có thể sớm một chút tỉnh lại. Hiện tại gần như nàng đã ký thác toàn bộ mọi hy vọng trên người Tần Lập.
Sau khi đi vào lĩnh vực Thánh Hoàng, Đoạn Mi cùng Hoàng Sơn Dương, cùng trở nên nghiêm túc đứng đắn hẳn lên. Nhìn ra được hai người ở lĩnh vực Thánh Hoàng này địa vị không thấp, gần như mọi người nhìn thấy bọn họ đều đứng lại thi lễ, mà hai người phần lớn đều chỉ thản nhiên gật gật đầu, sau đó rời đi, mà trên mặt những người đó cũng không có biểu hiện bất mãn chút nào.
Mấy ngày nay Cơ Ngữ Yên luôn luôn yên lặng chú tâm quan sát tất cả tình huống, mặc kệ có thể còn sống bao lâu, nàng cũng muốn mình không ngốc như trước nữa.
Mấy ngày này, tự bản thân nàng đã hoàn toàn nghĩ thông suốt, mình sai ở điểm nào, nếu sau này gặp phải chuyện như vậy, nàng dám cam đoan, tuyệt sẽ không phải là kết cục như hiện giờ.
Chỉ có điều còn có tiếp theo hay không, chính Cơ Ngữ Yên cũng không biết.
Tần Lập thì sao? Kỳ thật hiện tại Tần Lập đã hấp thu được toàn bộ năng lượng trong cơ thể, Đan Nguyên Anh Hóa của hắn, hiện giờ sớm đã cường đại đến không thể tưởng tượng.
Còn thiếu chút xíu nữa thì đạt tới Lôi Kiếp.
Một chút xíu này cũng không phải là về tích lũy năng lượng, năng lượng tích lũy trong cơ thể Tần Lập sớm đã đạt tới trình độ đột phá. Tần Lập còn thiếu chính là ngộ đạo.
Nếu muốn từ cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa tăng lên tới cảnh giới Lôi Kiếp, thì lĩnh ngộ đối với thiên đạo, đổi với ngũ hành thiên nhiên, ắt không thể thiếu. Có lẽ các võ giả cảnh giới Lôi Kiếp khác, lĩnh ngộ đều chỉ là một loại trong đó, tỷ như nói hỏa, tỷ như nói thủy, tỷ như nói thổ.
Tùy tiện lĩnh ngộ một loại pháp tắc của ngũ hành, đều có thể đủ để đột phá đến cảnh giới Lôi Kiếp, mà thực sự có loại thiên tài siêu cấp như thế sẽ trực tiếp lĩnh ngộ thiên đạo. Người như vậy là rất có hi vọng tiến vào cảnh giới Lôi Kiếp, còn có thể đột phá đến một tầng rất cao, cũng chính là cảnh giới Địa Tiên.
Đoạn Mi ho nhẹ một tiếng, đưa mắt ra hiệu cho Hoàng Sơn Dương, ra ý bảo đã tới đây rồi, cần gì phải gây chuyện?
Hoàng Sơn Dương hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm nói gì.
Sau khi lên tới phía trên, có người của lĩnh vực Thánh Hoàng canh giữ, nhìn thấy Hoàng Sơn Dương, Đoạn Mi đều khom mình thi lễ.
Hoàng Sơn Dương thản nhiên nói:
- Tốt lắm! Dẫn bọn họ đi nghỉ ngơi đi, đi đường dài mệt nhọc, phải hầu hạ cho chu đáo! Xảy ra sai lầm là hỏi tội các ngươi đó!
- Tuân lệnh!
Mấy người này đều thập phần cung kính hồi đáp.
Đoạn Mi nói:
- Nhớ kỹ, không được để bất cứ người nào rời nơi này!
- Tuân lệnh!
Hoàng Sơn Dương, Đoạn Mi cuối cùng nhìn thoáng qua mọi người. Đoạn Mi ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Chư vị ở chỗ này chờ hưởng phúc đi! Nơi này, so với chỗ Băng Tuyết Môn các ngươi đúng là trên trời dưới đất!
- Ha ha! Đúng rồi, các ngươi sẽ hoài niệm hai chúng ta suốt dọc đường nhân từ!
Vừa mới bị Cơ Ngữ Yên mắng một câu, Hoàng Sơn Dương tâm tình rất không tốt, nhưng dù sao đã tới địa phương này, cũng hoàn toàn không sợ bọn họ có thể chạy trốn.
Lúc này, Tần Lập vẫn nằm trên cáng, đột nhiên khẽ nhúc nhích một cái.
Lập tức, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Tần Lập.