Duy Ngã Độc Tôn

Chương 561 : Cuối cùng thế giới này lớn bao nhiêu?

Ngày đăng: 13:30 19/04/20


Trong đầu Tần Lập đột nhiên như có một tia chớp xẹt qua, hắn lập tức giật mình. Cách nói của Cơ Ngữ Yên quả thật chưa từng nghe tới, nhưng phải thừa nhận nàng nói quả thật có chút đạo lý!



Trước kia còn chưa đạt đến cảnh giới Lôi Kiếp, tự nhiên khó có thể tưởng tượng cảnh giới Lôi Kiếp hùng mạnh cỡ nào. Hôm nay, Tần Lập đã đột phá đến trình độ này, tự nhiên rõ ràng một võ giả Lôi Kiếp đáng sợ tới mức nào.



Nếu có năm ngàn đến cả vạn võ giả Lôi Kiếp đồng thời phát động công kích từ trên không trung, nháy mắt là có thể phá hủy một đất nước mấy ngàn dặm, khẳng định rất dễ dàng. Nhưng đồng dạng những người này, nếu muốn xây dựng thành một thế giới bao trùm toàn bộ Thiên Nguyên đại lục phương viên mấy trăm vạn dặm, vậy thật rất khó, đây là nhiệm vụ gần như không có khả năng hoàn thành!



Dù là văn minh Thái Cổ vượt xa hiện nay, Tần Lập cũng không tin rằng bọn họ có thể làm được. Nhưng nếu như Cơ Ngữ Yên không nói Tần Lập cũng gần như không nghĩ tới vấn đề này!



Dù là Hô Diên Bác năm đó, tông sư luyện kim cảnh giới Địa Tiên, thành tựu lớn nhất của ông ta cũng chỉ là một Hoàng Kim Cung khổng lồ mà thôi. Hoàng Kim Cung đã là tồn tại làm người ta ngước nhìn, nhưng so sánh với cả một Thiên Nguyên đại lục mà nói Hoàng Kim Cung chẳng qua là một giọt nước trong biển rộng mênh mông mà thôi



Cơ Ngữ Yên nói làm Tần Lập bắt đầu hoài nghi: Nơi thần bí hình thành năm đó, cùng với người xây dựng Thần miếu, dường như phải có mối liên hệ nào đó!



Hơn nữa, phân bổ các nơi thần bí, căn cứ những tấm bản đồ Thái Cổ hiện nằm trong tay Tần Lập mà xem, đích thật là trải khắp cả Thiên Nguyên đại lục!



Bao gồm cả biển rộng bọn họ đang đi, đồng dạng cũng cỏ nơi thần bí tồn tại!



Chẳng qua bản đồ Thái Cổ quá mức xa xưa, rất nhiều nơi thần bí đều đã theo năm tháng xoay vần, lịch sử đổi dời, biển cả biến mộng dâu mà khó tìm kiếm được nữa.Nguồn truyện: Truyện FULL



Đừng nói Thái Cổ, cho dù là các loại địa hình thời đại Thượng Cổ, so với hiện tại đã xảy ra thay đổi cực lớn. Cũng chính vì thế, Tần Lập mới rất ít khi lấy ra bản đồ Thái Cổ đi tìm các nơi thần bí, bởi vì đây là một chuyện rất khó khăn.



Dường như chỉ có phương đông, địa hình trong vòng bán kính hơn mười vạn dặm lấy Thần miếu làm trung tâm, từ Thái Cổ đến nay cũng không xảy ra biến động quá lớn. Tần Lập mới có thể tương đối dễ dàng tìm được một ít nơi thần bí.



Trong lòng Tần Lập nghĩ vậy, gật đầu nói:



- Không sai, nàng nói cũng có lý. Xem ra võ giả cấp cao nhất thế giới này là Địa Tiên, sợ là có chút không chuẩn xác. Chẳng qua...cho dù là thời đại Hoang Cổ, đã từng có tồn tại còn hùng mạnh hơn cả Địa Tiên, nhưng hiện giờ có lẽ đã sớm không còn tồn tại nữa. Hay là nói, không tồn tại...ở trên thế giới này!



Cơ Ngữ Yên đối với cách nhìn của Tần Lập, vẫn có chút bất đồng. Nàng lắc đầu, nói:
- Đừng suy nghĩ nhiều quá, trước kia có vô sổ tiên hiền cũng từng nghĩ giống như chàng, đó là thế giới này cuối cùng lớn cỡ nào, làm sao mới có thể đi tới từng tấc đất. Kỳ thật đó là một chuyện rất khó, dù là tu luyện đến cảnh giới Địa Tiên, có thể tùy ý tiến hành hư không hoành độ, nhưng mà tối đa chỉ có thể bước đi trên mặt đất Đông Hoang, Nam Cương, Tây Vực mà thôi. Muốn đi khắp từng tấc đất, dù là Địa Tiên cũng không thể! Chàng nghĩ đi, từ Băng Tuyết Môn đến Thanh Long quốc, chúng ta dùng toàn lực chạy đi, cũng cần thời gian hai tháng. Từ Thanh Long quốc lại tới nơi cực Tây, chàng đi qua thì ít nhất cũng mất nửa năm. Đây chỉ là ở Trung Châu, hơn nữa là võ giả cảnh giới như chúng ta mới đạt được!



- Chờ một chút...Nàng vừa nói chỗ Băng Tuyểt Môn, cũng tính là Trung Châu?



Tần Lập vẻ mặt nghi hoặc nhìn Cơ Ngữ Yên.



- Ha ha! Vừa nãy không phải nói với chàng sao, chỗ chúng ta kỳ thật là nơi Cực Hàn Băng Tuyết! Bao gồm cả Thánh Hoàng nhất mạch, đều là gia tộc nơi Cực Hàn Băng Tuyết. Đi xa lên phương Bắc, phải đi rất xa rất xa, nghe nói đến hơn trăm vạn dặm mới là Bắc Vực chân chính! Tuy nhiên chúng ta đều có thói quen tự xưng là người Bắc Vực...



Cơ Ngữ Yên nói đến đây, có chút xấu hổ cười cười:



- Là bọn họ tự dát vàng lên mặt mình thôi...



- Nói như vậy, mấy chục năm qua ta vẫn là ếch ngồi đáy giếng...Cho rằng thế giới này vẫn lớn như ta nghĩ, nhưng không ngờ tới sự thật lại thế này. Nói vậy, Thần miếu chính là vật ở Trung Châu?



Tần Lập lẩm bẩm.



Cơ Ngữ Yên có chút đau lòng nhìn phản ứng của Tần Lập, nàng không biết vì sao Tần Lập lại lưu ý chuyện này như vậy. Dù là không biết, cũng không có gì lớn lắm, thế giới này lớn như vậy, ai có thể đi khắp từng tấc đất chứ?



Tần Lập nhìn mặt trời trên đỉnh đầu, đột nhiên trong đầu sinh ra một ý nghĩ hoang đường: Lẽ nào thế giới này không phải xoay quanh mặt trời, mà là...kỳ thật mặt trời đang xoay quanh thế giới này?



Trời ạ...vậy quá điên cuồng đi chứ?



- Ngữ Yên! Nàng nói những điều này, là nàng nghe nói? Hay xác định là sự thật?



Tần Lập hít sâu một hơi, nhìn Cơ Ngữ Yên nghiêm túc hỏi