Duy Ngã Độc Tôn
Chương 58 : Quyết định của Tần Hàn Nguyệt
Ngày đăng: 13:24 19/04/20
- Hừ! Nói linh tinh gì thế. Học ở đâu ra, cái gì vấn đề...có ai nói chuyện với mẹ như ngươi không!
Tần Hàn Nguyệt trợn mắt liếc nhìn nhi tử một cái, bỗng nhiên trầm mặc, không đầu không đuôi cảm khái một câu:
- Nhi tử! Biết vì sao hôm nay mẫu thân nói với ngươi những chuyện này không? Biết vì sao mẫu thân dường như thay đổi thành một người khác không?
Tần Lập ngây ngốc lắc đầu, trong trí nhớ của hắn Tần Hàn Nguyệt cho tới bây giờ chưa từng như vậy. Làm cho người khác có cảm giác chính là cao quý, thanh cao nhưng lạnh lùng. Nói ít, có chuyện gì cũng chỉ một thân một mình yên lặng chịu đựng.
Tần Hàn Nguyệt khẽ thở dài, như là hoài niệm, rồi giống như nhớ tới cái gì đối mặt với Tần Lập chậm rãi nói:
- Bộ dạng hôm nay của mẫu thân mới là diện mạo vốn có! Nếu cuộc đời này của ngươi đều vẫn như trước, như vậy mẫu thân cũng vĩnh viễn không thay đổi giống như hôm nay, vĩnh viễn đều là một người mẹ hiền. Bởi vì ta không hi vọng con có bất kì không may này, chỉ muốn kiếp này con có cuộc sống hạnh phúc, sinh con cháu bảo bối cho mẫu thân, chính là hạnh phúc lớn nhất của mẫu thân. Tuy nhiên, là con thay đổi trước, chuyện về Tần Thập Tam...con làm không sai!
Lời nói này của Tần Hàn Nguyệt lập tức khiến Tần Lập giật mình cứng đờ người, hắn trợn mắt nhìn trân trối mẫu thân mình, vẻ khó tin nói:
- Người...người làm sao biết?
Tần Hàn Nguyệt mỉm cười, sau đó nói:
- Con xem, hiện tại mẹ con ta nói chuyện như vậy, Tiểu Tuyết lại không nghe thấy. Con đã hiểu chưa?
Tần Lập tức thì ngạc nhiên, vẻ mặt rung động nhìn Tần Hàn Nguyệt như là lần đầu tiên nhận biết mẫu thân của chính mình! Hắn từng nghe lão đạo sĩ nói rằng loại công phu truyền âm nhập mật là có thật! Mà càng cao hơn một tầng, chính là người có nội lực cao đến cảnh giới nhất định có thể tản mát ra nội lực tạo thành một khí tràng. Khí tràng này người bình thường không cảm giác được nhưng có thể ngăn cách mọi thanh âm xung quanh, giống như là...lĩnh vực!
Loại cảnh giới này, những cường giả siêu cấp trên Thiên Nguyên Đại Lục khảng định cũng sẽ có cùng loại. Nhưng ấn tượng về mẫu thân trong trí nhớ vẫn dịu dàng yếu đuối làm sao lại có thể có được thực lực như vậy?
Nhìn cái bộ dạng nhi tử khiếp sợ, Tần Hàn Nguyệt có chút đắc ý cười cười, nháy mắt với Tần Lập mấy cái, cười nói:
- Bảo bối nhi tử! Cho tới bây giờ nương chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày nói chuyện với ngươi thế này, thật sự rất vui vẻ! Hiện tại, ngươi hẳn biết là phụ thân ngươi năm xưa vì sao lại yêu mẫu thân chứ?
- Nương, con biết rõ người không cần phải lo lắng. Chờ con tới Thiên cấp, con sẽ đi Huyền Đảo tìm người!
Tần Lập nói xong, bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện đáng sợ, lập tức nói:
- Ông bố kia của ta, có thể sẽ...
Tần Hàn Nguyệt bật cười, lập tức nói:
- Đó là không có khả năng, điều này con cứ yên tâm! Nương lại thật hi vọng con tìm mấy người vợ, sinh nhiều thâm vài đứa cháu. Hừ, để đám người bảo thủ bên trong Huyền Đảo kia mở to mắt ra nhìn xem đứa con mà nữ tế thế tục như ta sinh ra, mạnh hơn rất nhiều so với những người được gọi là tuấn kiệt trẻ tuổi trên đảo bọn họ!
Tần Hàn Nguyệt nói xong, lại nghĩ đến một chuyện:
- Nghe nói tiểu Thi Vũ của con đã bị mang tới Huyền Đảo? Hừ! Ta thật muốn nhìn là ai mang nàng đi. Nếu có người dám khi dễ nàng, ta sẽ kêu phụ thân ngươi đi thu thập hắn!
Tần Lập đầu đầy hắc tuyến, cũng không nói gì. Trong lòng hắn cảm thấy được lão nương tự tin có chút mù quáng nhưng không đành lòng đả kích nàng, chỉ có thể chúc phúc cho lão nương của mình.
Kì thật có chuyện Tần Hàn Nguyệt không nói cùng con. Năm xưa phụ thân Tần Lập chính là đào hôn mà chạy ra. Gia tộc của hắn có một quy củ cổ quái đến cực điểm. Đó chính là: con cháu gia tộc nếu không đồng ý việc hôn nhân gia tộc định sẵn có thể vào lúc này nói ra, sau đó vượt ải đào hôn. Nếu có thể vượt ải thành công, trong hai mươi năm sẽ được tự do! Nếu không vượt qua vậy thì sẽ ngoan ngoãn nhận mệnh. Quy củ này thoạt nhìn buồn cười và kì quái nhưng trên thực tế làm sao không phải là một loại rèn luyện!
Hơn nữa hai mươi năm trong nháy mắt người thường hết sức lâu còn ở trong mắt người ở đó củng chỉ là loáng một cái mà thôi.
Tần Hàn Nguyệt tuy rằng không muốn rời đi vào lúc này, bởi vì con trai qua năm mới được mười bốn tuổi. Ở trong mắt mẫu thân, đừng nói mười bốn tuổi, cho dù là bốn mươi tuổi cũng chỉ là một đứa nhỏ!
Nhưng Tần Hàn Nguyệt càng hiểu được, con mình giống như là ưng non, không trải qua mưa gió rèn luyện vĩnh viễn không nghĩ tới có ngày tự do bay lượn trên chín tầng trời! Cho nên tuy luyến tiếc, tuy sẽ đau lòng nhưng buông tay...cũng chỉ là lựa chọn lí trí nhất của nàng.
Bởi vì hiện tại, con trai của nàng không hề bình thường!