Duy Ngã Độc Tôn

Chương 589 : Uy lực của tinh thần hoá thật!

Ngày đăng: 13:30 19/04/20


Đám người Cơ Ngữ Yên và Xà Xà đều dở khóc dở cười đứng nguyên tại chỗ. Họ thu thập những tên táng tận lương tâm này thì hẳn là cư dân toà thành nho nhỏ này phải chúc mừng, cảm tạ bọn họ chứ?



Vẫn không nghĩ rằng chẳng những không nhận được lời tạ ơn mà ngược lại còn nghe không ít thanh âm nén giận. Hiển nhiên những cư dân này này không dám giận dữ nhưng trong mắt vẫn chứa đầy vẻ sợ hãi.



Bởi vậy có thể thấy được, bọn họ từ chỗ thống hận Ngô Công Môn đã chuyển thành sợ hãi, thậm chí có chút mê muội.



Đây là một sự thật rất đau xót. Khoé miệng Cơ Ngữ Yên khẽ giật giật, muốn nói gì đó nhưng cuối cũng vẫn đành thôi, chuyển sang nhìn Thượng Quan Thi Vũ nhẹ giọng nói:



- Thi Vũ, phản ứng vừa rồi của tỷ thật là nhanh!



Thượng Quan Thi Vũ cũng cười nhẹ nói:



- Những điều này thật ra đều là do phu quân dạy ta mà thôi, bằng không ta cũng không biết những điều này!



Cơ Ngữ Yên quay đầu nhìn thoáng qua Tần Lập, thầm nghĩ:



- "Người này chẳng những thực lực giống như yêu nghiệt mà ngay cả kinh nghiệm giang hồ cũng vô cùng phong phú như thế! Người này ứng với vận mệnh nên quả không như thường nhân được!



Trong vẻ lạnh lùng, Xà Xà hung hăng trừng mắt nhìn những người đang nén giận cầu xin kia, trên mặt thoáng hiện lên chút sát khí khiến những người kia bừng tỉnh. Ngô Công Môn cổ nhiên đáng sợ nhưng mấy người tuyệt sắc giai nhân này dường như cũng không phải là thường dân, đều không có ý tứ đào tẩu.



- Không nên để ý tới bọn họ, xu lợi tích hoạ, đây đã là bản tính con người!



Tần Lập nhìn Xà Xà nói.



- Hừ, ta cũng không phải là người!



Vẻ mặt Xà Xà thản nhiên, bĩu môi nhỏ giọng thầm nhủ:



- "Thật sự là phức tạp!



Bạch Trung Tuyết cũng có bộ dáng thở phì phì nhìn Tần Lập hỏi:
- Ta nói ta nói, ngài bảo ta nói cái gì ta sẽ nói cái đó!



Người trẻ tuổi này sợ tái mặt, mồ hôi chảy xuống ròng ròng. Trong ánh mắt hắn tràn đầy vẻ sợ hãi. Hiển nhiên, một châm vừa rồi khiến hắn cảm thấy cực kỳ thống khổ.



- Bớt nói nhảm đi, cửa vào Ngô Công Môn ở đâu? Mang chúng ta đi! Còn nữa, thực lực mạnh nhất trong Ngô Công Môn là ai? Đạt tới cảnh giới gì?



Tần Lập vừa nói vừa cười lạnh:



- Đừng mong gạt ta! Dao động tinh thần của ngươi đều nằm trong sự khổng chế của ta, nếu để ta phát hiện, hừ...



- Được được, ta mang bọn ngươi đi! Ta mang bọn ngươi đi! Ngàn vạn lần không được sử dụng thứ này đánh ta...



Người trẻ tuổi này đã bị dọa cho lá gan nát bấy, làm sao có thể dám nói "không" điều gì! Hắn kể ra hết thảy những điều mình biết.



Môn chủ Ngô Công Môn họ Phù Phong, tên là Phù Phong Sát, tu luyện một loại chiến kỹ kịch độc, thực lực cũng đạt tới cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa. Tên tuổi còn trẻ này chính là con trai độc nhất của Phù Phong Sát, tên là Phù Phong Long. Bởi vì cha mẹ dung túng, hiện tại dù đã hai mươi bảy tuổi nhưng vẫn chỉ có thực lực ở cảnh giới Phá Thiên. Nhưng trong Ngô Công Môn này có bảy, tám vị Thái thượng Trưởng lão, nghe nói còn lợi hại hơn cả phụ thân hắn. Bọn họ rất ít khi xuất thế, đều đang bế quan tu luyện.



Tần Lập nghe xong cũng hơi kinh hãi, thầm nghĩ quả nhiên không thể xem thường trong thiên hạ được. Trước đây, hắn cảm thấy võ giả trên Huyền Đảo đã đủ lợi hại nhưng không ngờ rằng phiến thần bí chi địa này cũng xuất hiện võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, quả thực không tầm thường.



Còn những Thái thượng Trưởng lão mà tên Phù Phong Long kia nói tới thì Tần Lập cũng không cảm thấy quá lo lắng. Cho dù bọn họ đều tu luyện tới cảnh giới Lôi Kiếp thì có hai người hắn và Cơ Ngữ Yên, cũng không có gì phải sợ.



Chỉ có duy nhất một phiền phức chính là độc của môn phái này. Phù Phong Long nói kịch độc chân chính, hắn cũng chưa có tư cách để được tiếp xúc. Có rất nhiêu loại kịch độc đều vô thanh vô tức, đều phải rất thận trọng.



Bạch Trung Tuyết cảm thấy người trẻ tuổi này quá thật quá mức nhu nhược, mới thế mà đã dễ dàng khai ra hết tất cả mọi chuvện. Nhưng nàng lại không rõ ràng rằng cây châm do Tần Lập ngưng kết tinh thần lực mà thành kia lại có uy lực vô cùng cường đại. Cho dù là nàng, chỉ cần bị trát mấy cái thì sợ rằng biểu hiện chưa chắc đã khác gì nhiều so với Phù Phong Long rồi!



Phụ thân của Phù Phong Sát của hắn đặt hắn tên là Long chính là mong con thành rồng. Hắn cho con mình cái tên như thế mà không ngờ rằng đứa con được kỳ vọng này lại tự tay táng tặng toàn bộ Ngô Công Môn!



Phù Phong long mang theo bọn người Tần Lập đi tới một mảnh sâm lâm. Ánh mắt hắn lóe lóe, luôn tìm kiếm cách thức để thoát ra khỏi ma chưởng của mấy người.Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn



Hắn biết rõ hậu quả việc mình làm. Tuy hắn cho rằng nhóm người này quyết không thể diệt môn Ngô Công Môn nhưng hình vi của hắn cũng coi như đã phản bội Ngô Công Môn. Dù hắn là con trai của Môn chủ nhưng những môn nhân phẫn nộ cũng không thể buông tha hắn được.