Duy Ngã Độc Tôn
Chương 592 : Lão tổ tà ác!
Ngày đăng: 13:30 19/04/20
Tần Lập lúc này chỉ nghĩ tới, Phù Phong Sát không ngờ đột ngột nói ra hai chữ Trung Châu, càng không nghĩ tới, uy lực kịch độc của môn phái này lại cường đại như thế.
Nếu bản thân hắn không nhờ có Tiên Thiên Tử Khí hộ thể, hôm nay ai thắng ai bại, còn thật chưa biết chính xác được.
Lập tức, Tần Lập quay sang nói với các nàng:
- Không nên rời xa ta, đồng thời sử dụng kiếm khí giết!
Lúc này, trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, mặt đất cũng không ngừng chấn động, dường như có thiên quân vạn mã từ xa xa đang xung phong liều chết chạy lại đây, một luồng không khí tanh hôi cuồn cuộn mãnh liệt đánh úp lại.
Kèm theo là một tiếng gầm rung trời.Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Grừ!
Theo tiếng thú gầm, xuất hiện một con cự thú khủng bố. Cự thú dài chừng mười thước, cao ba thước, một cái đầu hô to lớn, nhưng cả người lại đính đầy gai nhọn và lân giáp đen như mực, nhìn qua vô cùng dữ tợn. Dưới chân nó đạp trên một đám mây mù đen, như ẩn như hiện y hệt như thần thú, đang hướng tới bên này hung hăng phát ra tiếng gầm giận dữ.
Từng mảng lớn hắc vụ, theo trong miệng cự thú khủng bổ này phun ra, chỗ nào màn hắc vụ đi qua, gần như tất cả mọi người kêu thảm té trên mặt đất, nháy mắt hóa thành một bãi máu loãng đen xì.
Toàn bộ trên núi, lập tức một mùi tanh hôi xông thẳng tận trời cao, màn hắc vụ này tiếp tục chạm thẳng vào vòng cương khí hộ thể do Tiên Thiên Tử Khi ngưng kết thành, điên cuồng ăn mòn năng lượng thuần túy của vòng bào hộ này.
Tuy nhiên Tiên Thiên Tử Khí chính là năng lượng tinh thuần nhất trong thiên địa, tuy rằng không ngừng phát ra tiếng vang xoạt xoạt, nhưng cũng không cách nào hoàn toàn phá hủy được nó.
Dù vậy, cũng đủ làm cho trong lòng người ta nín sợ. Tần Lập lập tức mang theo bổn nàng nhảy lên không trung, tránh thoát đám hắc vụ. Đám người Ngô Công Môn phía duới ngược lại bị màn hắc vụ này độc chết hết mấy chục người.
Lúc này môn chủ Phù Phong Sát hướng về phía bầu trời, thanh âm tràn ngập bi thương hô lớn:
- Lão tổ tông cứu ta!
Cao trên trời tầng mây phát ra một tiếng hừ lạnh:
Lão già gầy giơ xương này nói xong, trong giây lát trên người nổ bùng phát ra một làn khói màu đen "vù" một tiếng, nơi đó xuất hiện một màn huyết vụ, kèm theo một tiếng hét thảm, lão già này không ngờ lại biến mất không còn hình bóng.
- Sao lại thế này?
Cơ Ngữ Yên trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt này, các nàng kia cũng đều là lòng còn sợ hãi nhìn Tần Lập, tất cả các nàng đều thật không ngờ bên trong địa phương thần bí, lại có một môn phái cường đại như vậy.
- Lão dùng một ngụm máu huyết, đổi lấy một cơ hội chạy trối chết.
Tần Lập mặt không chút thay đổi nói, trong lòng nhưng cũng kinh hãi không thôi. Đối phương chẳng những dùng độc xuất thần nhập hóa, hơn nữa bản lĩnh chạy trốn này, cũng khiến cho người ta thán phục. Hiển nhiên, Ngô Công Môn này đã cường đại tới mức không sợ bất cứ thế lực nào của địa phương cực Tây bên kia.
Thế nhưng vì cái gì bọn họ có thể thành thành thật thật cam tâm ở yên trong này nhiều năm như vậv? Tần Lập cau mày suy nghĩ, đột nhiên, hắn nhìn lướt qua đám người Ngô Công Môn trên đường núi còn đang đầy luống cuống. Nghĩ tới công kích của cự thú khủng bố vừa rồi, cùng với lão già khô đét này hoàn toàn coi thường sinh mạng của đệ tử Ngô Công Môn.
Trong đầu Tần Lập có một ý nghĩ như vầy: Bản thân Ngô Công Môn này cũng không có mạnh lắm, theo thực lực của đám môn nhân này cũng có thể nhìn ra, cùng với các gia tộc trên Huyền Đảo cũng không có chênh lệch gì quá lớn. Bao gồm tên cặn bã Thiếu môn chủ Phù Phong Long vừa mới bị độc chết trong lúc hỗn loạn, thực lực đều rất tầm thường, nhưng đám đệ tử Ngô Công Môn kia rõ ràng rất sợ hãi Phù Phong Long!
Điều này ở bên trong môn phái địa phương thần bí bình thường, là không hợp lý. Phải biết rằng, các môn phái địa phương thần bí bình thường họ đâu sợ dù ngươi là con của môn chủ, là chưởng môn nhân tương lai, nhưng nếu thực lực của ngươi quá kém, đồng dạng cũng sẽ khiến người ta khinh bỉ. Giống như Trầm Nhạc ở Thiên Cơ Môn năm đó, Trầm Nhạc chỉ số thông minh rất cao, thực lực cũng không tính là yếu, vậy mà trong môn phái vẫn còn rất nhiều người không phục hắn.
Càng đừng nói tên bại hoại thuần túy Phù Phong Long này, nhưng những người đó lại ngoan ngoãn phục tùng, vô cùng sợ hãi hắn. Điều này đã nói lên bọn họ sợ, cũng không phải Phù Phong Long, mà là sợ Phù Phong Sát phụ thân của Phù Phong Long, thậm chí có thể là sợ thế lực sau lưng Phù Phong Sát!
Song phương thực lực chênh lệch quả thực quá lớn, lão già khô đét vừa rồi tự nhiên không cần phải nói, hiển nhiên là cường giả cảnh giới Lôi Kiếp, mà ngay cả môn chủ Phù Phong Sát đều là cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa.
Bọn họ rất có khả năng là từ địa phương khác tới nơi đây, sau đó thành lập Ngô Công Môn, bởi vì năm đầu cũng không nhiều, cho nên thực lực của người phía dưới theo không kịp bước tiến của Phù Phong và lão già khô đét bọn họ.
Tần Lập nghĩ vậy trong lòng thầm cảm thấy may mắn, may mà trên người mình hiện tại có nhiều Bảo Khí, còn có Cơ Ngữ Yên giúp đỡ. Nếu như mấy năm trước đến đây, chỉ sợ quả thực phải chịu nhiều thua thiệt.
Phía trên ngọn núi lớn này bởi vì môn chủ đã chết, tất cả mọi người đều bắt đầu hoảng loạn, đúng là điển hình của một tà phái, không còn nhân tình gì đáng nói. Tần Lập dùng thần thức đảo qua, liền phát hiện mười mấy chỗ đang chiến đấu với nhau kịch liệt, hiển nhiên là tất cả mọi người đều muốn trốn chạy, trước khi trốn chạy lại muốn kiếm chác một ít tiền tài mang đi, bởi vậy dẫn phát tranh chấp, từ đó phát sinh chiến đấu...
Tần Lập cũng mặc kệ không thèm để ý tới bọn họ, năng lượng cửa ra vào đã bị phá hỏng, bằng vào thực lực của bọn họ, nếu muốn đi ra ngoài còn khó hơn lên trời!
Tần Lập hiện tại đang chờ, là muốn nhìn thử xem lão già cực kỳ tà ác đó, có thể dẫn tới cứu binh như thế nào, nếu có thể thì chỉ một lần duy nhất hoàn toàn giải quyết bọn họ, tránh khỏi lại tiếp tục ra ngoài gây tội ác cho thế gian!