Duy Ngã Độc Tôn
Chương 606 : Thần niệm giảo sát!
Ngày đăng: 13:30 19/04/20
- Tần Lập. ngươi cuối cùng cũng xuất hiện. Hôm nay, ngươi nhất định phải chết!
Đôi con ngươi màu tím tinh thuần của Khúc Trực nhìn chằm chằm Tần Lập khặc khặc cười lạnh, hai cánh thật lớn sau lưng chậm rãi vỗ.
Hai Lão tổ Đế vương Tử đồng khác đồng dạng nhìn Tần Lập như một người chết. Ba cường giả cảnh giới Lôi Kiếp đứng thành hình tam giác vây Tần Lập ở giữa.
Tần Lập khẽ thở dài:
- Ta đều nói rồi. ta không phải tân vương giả tộc Tử đồng của các ngươi gì cả. cũng hoàn toàn không có hứng thú làm tân vương giả của các ngươi. Các ngươi hà tất phải khô như vậy chứ?
- Như thế nào? Hiện tại ngươi muốn nhận thua chúng ta sao? Tần Lập. không ngại nói cho ngươi, muộn rồi!
Khúc Trực nhìn Tần Lập cười lạnh nói:
- Nếu là trước khi chúng ta cùng đám lão già ngoan cố của Lãnh Thu Cung không hoàn toàn không giữ thể điện, ngươi nhận thua chúng ta không chừng chúng ta còn có thể đến đỡ ngươi một chút. Nhưng hiện tại. không còn bất kỳ loại khả năng này. Hôm nay chúng ta thể giết ngươi, nhưng ngươi yên tâm. người nhà của ngươi cũng tốt. bằng hữu cũng tốt. chúng ta sẽ không động bọn họ mảy may. Chúng ta chỉ muốn trên đời này không bao giờ có vương giả Tử đồng gì cả!
Một Lão tổ Đế vương Tử đồng khác hừ lạnh nói:
- Cho nên. Tần Lập ngươi tự sát đi. Nếu ngươi tự sát. chúng ta quyết không khó xừ người nhà của ngươi!
- Nói nhiều với hắn như vậy làm gì? Các ngươi quên đồ đệ bảo bối của đại ca rồi sao? Nàng đã thề phải bầm thây Tần Lập vạn đoạn. Chúng ta mang theo đầu Tần Lập trở về, nàng nhất định rất cao hứng.
Tần Lập vẻ mặt nghi hoặc nhìn ba Lão tổ Đế vương Tử đồng này. sau đó nhìn về phía Khúc Trực, thản nhiên hỏi:
- Đồ đệ của đại ca các ngươi? Có quan hệ gì với ta?
Lão tổ Đế vương Tử đồng kia đang định lên tiếng. Khúc Trực ho nhẹ một tiếng, sau đó nhìn Tần Lập cười lạnh nói:
- Ngươi cũng đừng hỏi nữa. chẳng quan hệ gì với ngươi. Dù sao ngươi cũng không nhìn thấy, bởi vì ngươi sắp chết rồi!
Tần Lập cười lạnh nói:
Đại sát khí chân chính của bọn họ. sát chiêu lớn nhất, đạo Thần niệm ngưng kết thành thanh quang lại bị lốc xoáy Thần bí từ trong tinh thần thức hải của Tần Lập lao ra khuấy đảo loạn thất bát tao. ở đâu còn nửa điểm sát thương?
Hơn nữa, càng không ổn vẫn ở phía sau, Lão tổ Đế vương Tử đồng tinh thần thức hải bắn ra đạo Thần niệm kia đột nhiên hét thảm một tiếng, cả cái đâu đột nhiên không hề dấu hiệu nổ tung ra.
Óc cùng máu tươi bắn tung tóe trên bầu trời, thi thể lão tổ Đế vương Tử đồng kia giống như một ngôi sao băng. rơi xuống mặt đất.
Thân hình Tần Lập hơi lung lay một chút, lấy ra mấy viên Long đan. nhanh chóng nuốt vào. sau đó hai mắt lạnh lẽo nhìn Khúc Trực ngây người ở bên kia cùng một lão tổ khác bị phế bỏ một bàn tay. lạnh lùng nói:
- Khúc Trực. Còn chiến sao?
Khúc Trực phát ra một tiếng hét thê lương kinh thiên động địa.
- Tần Lập. ta muốn giết ngươi!
Hai cánh chấn động, thân thể hóa thành một tia chóp, giơ cao cây gậy tỏa hào quang năm màu hung hăng đập về phía Tần Lập. Mà lão tổ còn lại cũng giống như bị cái chết của đồng bạn kích thích, không để ý một bàn tay bị phế. tay kia lại hóa thành một bàn tay lớn vô cùng, dường như dùng hết lực lượng toàn thân. đem toàn bộ không gian trong phạm vi bàn tay vỗ cho sụp đả xuống.
Khúc Trực cùng lão tổ kia. hai khuôn mặt già nua đều vặn vẹo vô cùng dữ tợn, trong mắt mang theo hận ý ngập trời, hận không thể ăn tươi nuốt sống Tần Lập.
Nên biết rằng, đám lão tổ Đế vương Tử đồng tuy là tán tu. nhưng tình cảm giữa bọn họ vô cùng tốt, hơn nữa đã kéo dài mười mấy vạn năm.
Làm sao mấy chục năm của người thường có thể so sánh được?
Đồng bạn bị giết, phần bi thống trong lòng bọn họ quả thật như là đích thân phải chịu, hận không thể chính mình thay đổi phương đi chết. Dưới loại tình huống này. lửa giận của bọn họ có thể thấy được.
Tần Lập nao nao. thẳm nghĩ giết một lão tổ Đế vương Tử đồng chẳng những không dọa lui đối phương, ngược lại đều như điên công kích mình. Dường như tính toán, có chút sai!
Tuy nhiên đối với người có loại cảnh giới như bọn họ mà nói. trong chiến đấu quá mức hưng phấn cùng kích động cùng không phải là một chuyện tốt. Mặc dù như vậy có thể càng thêm kích phát tiềm năng mãnh liệt của thân thể. nhưng càng dễ lộ ra sơ hở trí mạng.
Tần Lập thờ ơ lạnh, nhạt, không ngừng tránh né công kích của hai lão tổ. chờ đợi trong nháy mắt bọn họ xuất hiện sơ hở sẽ phát động...một kích lôi đình.