Duy Ngã Độc Tôn

Chương 610 : Thần dược đại thành kinh thiên động địa!

Ngày đăng: 13:30 19/04/20


Trong phòng yên tĩnh một lát. Thượng Quan Thi Vũ nhìn Tần Lập khẽ giọng nói:



- Quả nhiên vẫn bị một ít người theo dõi. không biết lần này đến đây là người nào.



Cơ Ngữ Yên nhíu hàng mi, nhỏ giọng nói:



- Lẽ nào bài học lần trước còn chưa khắc đủ sâu sao?



Thượng Quan Thi Vũ lắc đầu cười khẽ:



- Trước lợi ích to lớn mê hoặc, không có chuyện gì là những người đó không đám làm. Chỉ cần có thể cướp được một đan dược, cũng đủ để cho một môn phái nhỏ trực tiếp quật Khởi. Loại dụ hoặc này, không mấy ai có thể chịu được!



Bạch Trung Tuyết cười lạnh nói:



- Không chịu được? Hừ. ta muốn xem bọn họ làm sao cướp từ trong tay chúng ta! Ta muốn bọn họ đến một chết một người, tới hai người chết một đôi!



Tần Lập cười khẽ nói:



- Không sai. lân này chúng ta sẽ làm một lần ôm cây đợi thỏ!



- Ôm cây đợi thỏ?



Chúng nữ đều có vẻ khó hiểu nhìn Tần Lập, bình thường có một số một từ ngữ mà các nàng khó có thể hiểu được, lọt ra từ miệng Tần Lập.



Mà lần này, các nàng càng khó có thể hiểu.



Thượng Quan Thi Vũ có vẻ hiếu kỳ hỏi:



- Như vậy là có ý gì?



Tần Lập cười giảng giải chuyện xưa ôm cây đợi thỏ cho các nàng Thượng Quan Thi Vũ. sau đó giải thích hàm nghĩa thành ngữ này một lần. chúng nữ đều dùng vẻ mặt sùng bái nhìn Tần Lập.



Nhất là Thượng Quan Thi Vũ cùng Cơ Ngữ Yên. hai nàng từ nhỏ đã đọc nhiều sách vở, thiên tính thông minh, đều là hạng tài nữ chân chính. Những chính vì như thế. các nàng mới càng cảm thấy khâm phục năng lực của Tần Lập. Có thể cùng loại chuyện xưa hình tượng như vậy, làm ra một loại thành ngữ, còn cần nghi ngờ thực học nữa sao?



Nhìn trong mắt chúng nữ đầy sao nhỏ. ngược lại làm cho Tần Lập có chút xấu hổ. Nhưng cũng không có biện pháp giải thích, cũng để mặc cho chúng nữ nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái, dù sao da mặt cũng dày...ừ. không sao cả.




Tiếp đó. một cỗ kiếm ý chỉ hướng mi tâm Tần Lập. một đạo quang mang màu trắng chợt bắn về phía Tần Lập.



Tần Lập khẽ cau mày, có thể trực tiếp dùng kiếm ý đả thương người, thực lực người này không thể đoán được!



Một cỗ lực lượng tinh Thần khổng lồ theo tinh thần thức hải Tần Lập trút ra như thác đổ. ở xung quanh thân thể Tần Lập ngưng kết thành một đạo hộ thể cương khí kiên cố vô cùng!



Ầm!



Cỗ kiếm ý này trực tiếp đánh lên hộ thể cương khí, bị bắn ngược ra.



Bên kia phát ra một tiếng kêu khẽ, có vẻ hết sức giật mình, lập tức cười lạnh, một tiếng:



- Chút tài mọn cũng dám bêu xấu. xem kiếm ý vô địch của ta đánh bại ngươi!



Xoạt xoạt xoạt!



Lại ba đạo kiếm ý phân biệt từ ba phương hướng bất đồng, nhẹ nhàng phóng về phía Tần Lập.



Nhưng ở phía sau nhẹ nhàng thành thoi kia, lại che giấu sát khí vô hạn!



Tần Lập nhiều năm qua mới lần đầu tiên gặp đối thủ cường đại như vậy. Hắn không thể biết cảnh giới đối phương, nhưng từ vài đạo kiếm ý này mà xem. nhất định đối phương tu luyện chiến kỹ vô cùng cường đại.



Tần Lập cầm trong tay Bàn Long Thiên Tử Kiếm, ở trên bầu trời vung lên nhìn như tùy ý. lại vẽ ra một đạo kiếm khí hình rồng. Thoáng cái. Tần Lập đánh một tia tinh thần lực vào giữa đạo kiếm khí hình rồng này, đạo kiếm khí liền như sống lại. giương nanh múa vuốt, phát ra một trận rồng ngâm, rít gào một tiếng liền chấn tan ba đạo kiếm ý.



Sau đó, nó liền lao về phía đối phương. Lúc này, quang mang bảy sắc trong thiên địa cũng vì đan dược bị Tần Lập thu đi mà bắt đầu dẩn dẩn tiêu tán.



Mấy trăm bóng người liền lao lên.



Lúc này. người giao thủ với Tần Lập cũng hiện ra thân hình, nhìn bề ngoài cũng chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi. một thân áo trắng, phong thái như ngọc, một tuyệt thế mỹ nam tử không hơn không kém.



Một đôi mắt như hồ sâu. giống như bao hàm tang thương muôn đời lúc này trong mắt hắn mang theo vài phần hoang mang, nhìn Tần Lập hỏi:



- Các hạ là ai? Lại có thực lực như vậy?