Duy Ngã Độc Tôn

Chương 636 : Gia tộc cường đại chân chính

Ngày đăng: 13:31 19/04/20


Nghe sư phụ khích lệ. trên mặt Hàn Mai không có tò ra kiêu ngạo tự đắc. trong mắt nàng hiện lên một chút kiên nghị, trong lòng thâm nói:



- Tần Lập. lần này ngươi hẳn phải chết.



Hải gia. chỉ có con cháu dòng chính Hải gia mới có thể ở lại thành Hải Vương, lúc này có một lão già tóc bạc mặt hồng hào. ánh mắt có chút đại ra. ăn mặc rách rưới, đi ở trên đường phố. nhìn thấy có người đi qua bên cạnh, liền lộ ra nụ cười ngây ngô.



Lẽ ra loại tình huống này. đừng nói ở thành Hái Vương, cho dù là nơi ở của hạ nhân Hải gia. cũng không có khả năng nhìn thấy. Đường đường Hải gia một trong ba thế lực lớn ở nơi Cực Tây như thế nào có thể xuất hiện loại tình huống này.



Tuy nhiên gần như tất cả mọi người, gặp lão già thoạt nhìn điên điên khùng khùng này, đều khom mình thi lễ, kêu lên một tiếng:



- Lão tổ tông.



- Hắc hắc, hắc hắc hắc, hắc hắc hắc hắc hắc. Lão già nhe răng ngây ngốc cười, như là hoàn toàn nghe không hiểu bọn họ nói. chỉ than thở lẩm bẩm:



- Giết. giết. giết.



Những con cháu thuộc dòng chính Hải gia. lúc này trong mắt đều đã lộ ra một chút oán hận. nếu biết là ai đem lão tổ tông biến thành như vậy. Hải gia nhất định đem người đó bẩm thây vạn đoạn.



Thành Hải Vương có một tòa đại điện xa hoa. tên là Hải Vương Điện. Hải Vương Điện có phong cách cổ xưa. lộ ra hơi thở viễn cổ. ở giữa Đại điện có treo một tấm bảng hiệu ba chữ "Hải Vương Điện", như thiết họa ngân câu. cứng cáp có lực, dường như ẩn chứa một cỗ vô thượng kiếm ý. có người từng nói bút họa này là một chiêu tuyệt thế kiếm pháp.



Giữa Đại điện giờ phút này đang ngồi rất nhiều người, mọi người đang thấp giọng nghị luận một vấn đề gì đó.



Cửa điện mở ra. xuất hiện một trụng niên nam tử khoảng hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo anh tuấn nho nhã chậm rãi đi đến. Tất cả mọi người đang nghị luận trong phòng đều ngẩng đầu lên chào hỏi người trung niên nam tử.



Hải gia gia chủ Hải Thế Hùng vẻ mặt ôn hòa nói:



- Kim Tôn, ngươi xuất quan rồi ư.



Ngựời trung niên bình tĩnh gật gật đầu. không có nói một lời dư thừa, hắn tìm được vị trí thuộc về chính mình sau đó ngồi xuống.




Nguyên bản bọn họ gần như đều cho rằng. gia tộc của mình, cho dù không phải mạnh nhất nơi Cực Tây. nhưng ít ra. cũng là một trong số các thế lực mạnh nhất!



Lại không thể tướng được, nghe giọng của Hải Ngự Phong cùng Hái Thế Hùng, bọn họ chăng những không phải mạnh nhất, thậm chí có vô số thế lực so với bọn họ còn cường đại hơn. Điều này sao có thể?



Những lão già này ngồi ở giữa đại điện Hải gia bối phận cực cao. đều cau mày. bọn họ dường như nghĩ tới một cái gì đó. sắc mặt cả đám đều thay đổi.



Hải Thế Hùng nếu không phải làm gia chủ Hải gia. cũng không có tư cách biết việc này. cho nên. hắn cùng không có đắc ý. Nhìn Hải Ngự Phong. Hái Ngự Phong khẽ gật đầu. Hải Thế Hùng mới nói:



- Chuyện này. xem như là một việc bí mật. các ngươi có thể nghe một chút, nhưng cùng không được lan truyền đi ra ngoài.



Mọi người đều gật đầu.



Hải Thế Hùng nói:



- Trận đại chiến thời đại thái cổ chống cự lại vực ngoại Thiên Ma. toàn bộ Trung Châu gần như không ai có thể thoát, cho nên thời điểm thái cổ văn minh Ngã xuống không thể nghi ngờ. Nhưng bất kỳ thời điểm nào. vẫn có một số người may mắn. may mắn sống sót. Hơn nữa, bọn họ nắm được thái cổ bí thuật Thần kỳ. có thể tăng lên thực lực nhanh đến mức chúng ta khó có thể tướng tượng được. Trong mắt những người đó. chúng ta. cũng bất qua chỉ là một đám nông dân mà thôi, chiến kỹ công pháp, còn xưng cái gì thế lực mạnh nhất...Ha hả. kỳ thật người ta căn bản khinh thường mà thôi



Hải Thế Hùng nói xong, trên mặt lộ ra cười khổ. sau đó nói:



- Những gia tộc này. xưng là che đấu gia tộc. Bởi vì bọn họ. mới chân chính là gia tộc lánh. đời. con cháu bọn họ gần như không có đi ra ngoài giang hồ. trừ phi có tuyệt thế Thần dược xuất thế, hoặc là có sự kiện nghịch thiên phát sinh. Nếu không bọn họ vẫn vâng lời tổ huấn, ẩn cư ở nơi nào đó. lẳng lặng mà sống.



- Tổ huấn? Cái gì tổ huấn?



Hải Kim Tôn như là hỏi. cũng như là thì thào tự nói, vẻ mặt kinh hãi.



Hải Ngự Phong lúc này nói:



- Chính là không tham dự thiên hạ phân tranh, Bởi vì thời đại thái cổ tràng chiến tranh kia, cho dù Địa Tiên, khi nghe thấy cũng phải biến sắc. Những người may mắn còn tôn tại. tự nhiên không hy vọng hậu thế của mình, trải qua chuyện như vậy nữa.