Duy Ngã Độc Tôn
Chương 712 : Sát khí!
Ngày đăng: 13:32 19/04/20
Trong tầm nhìn của Tần Lập, phạm vi mấy trăm dặm không thấy được một bóng người, trong lòng rõ ràng địa phương Thánh Nữ Hồ hắn có cấm chế nào đó, hoặc là ảo trận.
Ngẫm lại khi đó Ô Long Sơn nhất mạch bị mình trực tiếp tiêu diệt, khóe miệng Tần Lập không khỏi hiện một tia cười lạnh, xem ra những gia tộc lánh đời này cũng biết học khôn rồi.
Lão đầu bếp không nói gì, đôi mắt già đục ngầu khoảng khắc bắn ra hai đạo thần quang, nhìn thoáng qua một hướng, nói:
- Đi thôi!
Tần Lập cũng không cảm thấy kinh ngạc, đi theo phía sau lão đầu bếp, không một tiếng động bay sang bên kia.
Lão đầu bếp quay đầu lại nhìn thoáng qua Tần Lập, cười hắc hắc nói:
- Tiêu tử kia, ngươi không sợ ta có quan hệ mật thiết với Thánh Nữ Hồ, trực tiếp dẫn ngươi vào trong bẫy rập hay sao?
- Ôi.
Tần Lập thở dài, nói:
- Lão đầu bếp, ta biết, lão ở trong Thánh Nữ Hồ này có lão...
- Hổn đản, ngươi câm miệng cho ta, tên tiểu hổn đản này. tức chết ta rồi.
Lão đầu bếp đấu võ mồm căn bản không phải đối thủ của Tần Lập, nói một câu liền bại trận, giận hờn không để ý tới Tần Lập, một mình cấp tốc phi hành trên mặt hồ.
Tần Lập lại không nhịn được có chút giật mình, Bởi vì hắn phát hiện bộ pháp của lão đầu bếp rất giống như một loại bí thuật nào đó, bởi vì bình thường dựa vào thúc đẩy nguyên lực, phối hợp với bộ pháp, không có khả năng đạt tới loại tốc độ này.
Tần Lập cũng dốc toàn lực mới không bị lão đầu bếp bỏ rơi. Nào không biết, trong lòng lão đầu bếp càng kinh ngạc, trong lòng mắng: Tiểu hổn đản này cuối cùng là tới từ nơi nào? Sẽ không phải thật như hắn nói, có thâm thù đại hận với Thánh Nữ Hồ chứ? Xem tiểu hỗn đản này cũng không phải loại ác nhân, mà Thánh Nữ Hồ cũng không phải một môn phái làm ác? Lẽ nào mấy chục năm ngắn ngủi, Thánh Nữ Hồ đã biến đổi rồi?
Nghĩ tới loại khả năng này, lão đầu bếp càng lòng nóng như lửa đốt, trong lòng không khỏi thầm hận mình vì sao ở lại trấn nhỏ ngẩn ngơ mấy chục năm, hắn nơi sớm về xem một chút mới phải.
Hai người bay khoảng một canh giờ, mới hoàn toàn bay qua đoạn mặt hồ này. Đây còn không phải đoạn mặt hồ rộng nhất, nơi rộng nhất bay năm ba canh giờ cũng chưa chắc thấy được bờ bên kia, rộng khoảng bảy tám trăm dặm.Nguồn: https://truyenfull.vn
Lão đầu bếp híp mắt, giọng càng trở nên lạnh băng:
- Là giam giữ phải không? Chưởng giáo Chí Tôn hiện tại của các ngươi là ai?
Nghe lão đầu bếp nói vậy, các nàng cũng không dám mở miệng nữa. Rất rõ ràng, lão nhân trước mắt này có quen biết Lãnh Khinh Mi, hơn nữa hắn không phải loại quen biết thù hận lại nghe giọng lão lạnh băng hỏi chưởng giáo Chí Tôn hiện giờ, các nàng nào dám trả lời.
Lão đầu bếp thấy chúng nữ không đáp, lại lo lắng an nguy Lãnh Khinh Mi, không nhịn được tức giận quát:
- Nói mau, nếu không nói ta giết các ngươi.
Tần Lập tới đây vốn là vì gây chuyện, tự nhiên sẽ không can thiệt chuyện của lão đầu bếp, cũng biết lão đầu bếp nói rất ác độc, nhưng cũng không thật sự động sát khí. Mấy đệ tử đời thứ năm này, còn không đáng để cảnh giới như lão đầu bếp ra tay.
Đúng Lúc này, từ nơi xa xa. trên Thần Nữ Phong đột nhiên truyền đến một tiếng cười lạnh:
- Chu Vô Phong, khi dễ mấy đệ tử đời thứ năm, ngươi thật không biết xấu hổ.
Nói rồi, một bóng người duyên đáng từ trên Thần Nữ Phong nhẹ nhàng lướt tới, bay lượn như tiên, Kỳ thật nhanh như tia chớp. Chỉ trong nháy mắt, một cô gái mỹ lệ áo trắng đã tới gần, khí thế lão đầu bếp áp bách mấy đệ tử đời thứ năm Thánh Nữ Hồ cũng theo đó biến mất.
Lão đầu bếp cũng không tiếp tục phóng ra khí thế, hắn muốn nhắm vào vốn không phải mấy đệ tử đời thứ năm này. Ánh mắt lão đầu bếp lạnh lùng nhìn cô gái đang bay tới, lạnh giọng nói:
- Lãnh Khinh Tuyết, quả nhiên là ngươi lên làm chưởng giáo Chí Tôn. Lãnh Khinh Mi đâu?
- Ngươi cùng nàng không phải một đao đoạn tuyệt hay sao? Làm sao còn quan tâm tiện nhân kia như vậy, Chu Vô Phong, năm đó nhìn ra ngươi là một người nói miệng cứng lòng mềm, ta xem ra ngươi thật càng muốn trở về hơn.
Lúc này ánh mắt Lãnh Khinh Tuyết rơi xuống người Tần Lập, khẽ chau mày, hơi suy nghĩ một chút, lập tức bổng giận dữ:
- Ngươi là Tần Lập? Chính là ngươi đả thương Thánh nữ Tiểu Tiểu chúng ta, chém giết Thái thượng trưởng lão Lâm Mạt Mạt cùng với đông đảo tiền bối danh túc của chúng ta?
Tần Lập đối với việc cô gái này có thể nhận ra được mình cũng không kỳ quái. Nếu bọn họ quan tâm đến mình đã lâu, nếu còn không có bức họa của mình, vậy mới gọi là kỳ quái.
Tần Lập không phủ nhận, cũng không nói gì, chỉ giữ vẻ bình tĩnh nhìn cô gái dung mạo cực đẹp trước mắt. Từ trên người nữ nhân này, hắn cảm nhận được một cổ sát ý lạnh lẽo.