Duy Ngã Độc Tôn

Chương 737 : Trảm Thiên!

Ngày đăng: 13:32 19/04/20


Còn muốn chạy? Nào có dễ dàng như vậy.



Tần Lập toàn lực thúc đẩy thanh kiếm nhỏ vàng kim trên đỉnh đầu, trực tiếp xuyên thủng hư không, vẽ giữa không trung một đường quang mang vàng kim, tản ra kiếm ý vô cùng sắc bén, đánh về phía lão già áo xám.



Tốc độ đó, đã nhanh đến tận cùng.



Căn bản không cách nào tránh được.



Lão già áo xám phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa, trong lúc nguy cấp, thân thể mạnh mẽ tránh sang bên một chút...



Phốc!



Thanh kiếm nhỏ vàng kim trực tiếp xuyên thủng vai trái lão già áo xám.



Trên vai trái lão già áo xám lập tức xuất hiện một lỗ máu, phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương. Nên biết rằng, thanh kiếm vàng kim kia hoàn toàn là do lực lượng tinh thần ngưng kết thành.



Nó không phải là bất cứ kim loại nào tồn tại trên đời.



Uy lực của nó, căn bản không phải đao kiếm bình thường có thể so sánh. Đánh lên thân thể lão già áo xám, nháy mắt tạo thành thương tổn rất nặng.



Lão già áo xám hai mắt đỏ bừng, kẻ vốn bị lão cho rằng là thức ăn, lại trọng thương lão, làm sao lão có thể cam tâm được. Rít gào một tiếng, trên đầu lão già áo xám liền diễn hóa ra một gốc Thần Thụ Hoang cổ.



Từ trên gốc Thần Thụ Hoang cổ, trực tiếp bắn ra ngàn vạn đạo kiếm khí, đan xen khắp nơi. Chém phá một mảng lớn không gian phía trước đều sụp xuống, tất cả kiếm khí đều chém về phía Tần Lập.



Quanh năm bế quan tu luyện dưới tàng cây Thần Thụ Hoang cổ, đã để cho lão suy diễn ra được dị tượng Thần Thụ Hoang cổ, hơn nữa uy lực kinh thiên động địa.



Thân thể Tần Lập ở trên không trung, hư hư thực thực, vận hành Hành Tự Quyết đến cực hạn. Trong ánh mắt không thể tin nổi của lão già áo xám, tránh né ngàn vạn đạo kiếm khí.



Nhưng mà vẫn còn bị mấy đạo kiếm khí chém trúng người, thân thể cực kỳ mạnh mẽ của Tần Lập, bị kiếm khí chém lên chồng chất vết thương.



Vết rách, ngày càng sâu hơn.


Tần Lập nằm ở bên trong hồ Linh Dịch ở hậu viện Hoàng Kim Cung, cả người như hoàn toàn mất đi sinh cơ. Trên thân thể chồng chất vết thương, bừa bộn ngổn ngang, có chút đến giờ còn không khép lại. Tuy rằng đã không còn chảy máu, nhưng nhìn bề ngoài lại càng thêm khủng bố.



Linh Dịch không ngừng rót vào trong thân thể Tần Lập, rất nhiều Kỳ trân dị quả trồng ở hậu viện Hoàng Kim Cung, điên cuồng rơi xuống mặt đất, hóa thành linh thủy, chảy xuôi về phía Hổ Linh Dịch...



Còn Tần Lập, vẫn nằm đó không nhúc nhích, giống như người đã chết.



Hắn chưa từng bị trọng thương nghiêm trọng như thế, cũng là lần đầu tiên gặp phải đối thủ khủng bố giống như Thạch Đầu, lại có thể hóa thành thần thú Hoang cổ. Nếu như không phải Tần Lập ở ngay khoảng khắc nguy cơ nhất, liều mạng thi triển ra Duy Ngã Cửu Kiếm kiếm thứ bảy Trảm Thiên, vậy hiện giờ Tần Lập sẽ không phải chỉ là bị trọng thương năm đây, mà là ở trong bụng Thạch Đầu rồi.



Nói như vậy nghe có chút ghê tơm, nhưng sự thật đúng là như thế. Thạch Đầu thấy thân thể Tần Lập mạnh mẽ như thần thú Hoang cổ, một thân khí huyết sung mãn, liền nổi tâm mơ ước, muốn nuốt sống Tần Lập để luyện hóa.



Nếu như thật sự bị hắn thực hiện được, vậy cảnh giới Thạch Đầu sẽ trực tiếp tăng vọt, cũng không phải là một chuyện không thể nào.



Thời gian mấy ngày nay, chiếc khe này vẫn không có người nào tới. Trận chiến ngày đó, động tĩnh quả thật quá lớn, thiên địa biến sắc, hư không sụp đổ.



Không gian bên ngoài vách núi phía sau Thần Sơn bị phá thành mảnh nhỏ, có chỗ hoàn toàn chôn vùi. Mấy ngày sau, mới chậm rãi khôi phục về trạng thái trước đây.



Những người ở Thần Sơn cũng không có ai dám tới kiểm tra, bởi vì bọn họ đều cảm giác được, hai người chiến đấu phía sau núi giống như hai đại thần Hoang cổ, chỉ là cỗ hơi thở tản mát ra cũng đủ làm bọn họ tâm thần run sợ.



Ngay vào ngày hôm sau, sản lượng Thần Tuyền đột nhiên thiếu đi năm mươi cân.



Vốn mỗi ngày có thể chảy ra một trăm cân. hiện giờ lại chỉ có năm mươi cân.



Tần Lập đoán không sai, Thần Tuyền quả thật là chảy ra từ trong vách núi, là phân bố ra từ trong rễ cây Thần Thụ, không phải trực tiếp chảy ra từ trên Thần Thụ.



Số lượng Thần Tuyền thiếu đi, những người này lập tức luống cuống, có người cố lớn gan, lên núi tìm kiếm Thạch Đầu. Chuyện này phải lập tức cho Thạch Đầu biết ngay mới được, nếu không thì đến lúc đó Thạch Đầu còn muốn lấy đi dựa theo số lượng năm mươi cân một ngày, vậy mười ba đại tộc bảy đại phái bọn họ còn thủ hộ ở đây làm gì nữa, trực tiếp trở về nhà thôi.



Không ngờ tới ở chỗ Thần Thụ, lại không tìm thấy tung tích Thạch Đầu. Sau đó có người đứng trên đỉnh Thần Sơn nhìn về phía sau, liền hoảng sợ. Một mảng lớn không gian bị đánh phá thành mảnh nhỏ, mây mù bên dưới đã biến mất hết, lại nhìn xuống một đoạn bên dưới, vừa lúc thấy vách núi trơn bóng như ngọc bị người ta bổ ra một cái khe dài ba ngàn thước, sâu tới trăm thước.



Phát hiện này, lập tức gây ra oanh động thật lớn. Không biết một phường giao chiến cuối cùng là ai, dù sao chiến đấu nhìn có vẻ đã kết thúc, nhưng Thạch Đầu đã không thấy nữa.



Nơi này chỉ để lại một cái khe sâu không thấy đáy, bên trong...cái gì cũng không có.