Duy Ngã Độc Tôn

Chương 751 : Sao lại là Người?

Ngày đăng: 13:32 19/04/20


Tần Lập trầm mặc một lúc, dù là lão đầu bếp bên cạnh hắn cũng cảm giác được không khí có chút không đúng. Lão đầu bếp đột nhiên nghĩ tới, lúc mình ở môn phái Viêm Hoàng, hình như có nghe nói qua một nữ tử gọi là Bộ Vân Yên, là một người duy nhất trong các hồng nhan tri kỷ bên cạnh chủ nhân không ở môn phái Viêm Hoàng.



Lão đầu bếp nghĩ vậy, liền cảm giác sau lưng chậm rãi mọc lên một cỗ ý lạnh, rốt cuộc hắn rõ ràng vì sao chủ nhân nhìn có vẻ không đúng rồi.



Lúc này Tần Lập bỗng nhiên cười, nhìn lão đầu bếp nói:



- Người có biết, đám người này tới từ nơi nào ở Đông Hoang không?



Lão đầu bếp ngẩn ra, lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt nói:



- Nơi nào chứ?



- Đại Chu Quốc!



Trên mặt Tần Lập mang theo một tia cười lạnh, trong mắt nổi lên sát khí nồng đậm.



Năm đó để mấy người này chạy thoát, là bởi vì thực lực của mình còn chưa đủ căn bản không có sức truy kích. Lại không ngờ tới, vẫn còn lưu lại cho mình một hậu hoạn. Đã như vậy, liền dùng cơ hội lần này giải quyết phiền phúc đó cho xong.



Lão đầu bếp mặt phát khổ, thầm mắng đây là ai chọc ai chứ, coi như bọn họ là người hoàng tộc Đại Chu, cũng không có một chút quan hệ gì tới ta mà.



Tuy nhiên lời này, hắn cũng không thể trực tiếp nói ra với Tần Lập, suy nghĩ một chút, nói:



- Đại Chu Quốc lại có loại bại hoại này, vậy chuyện này cứ giao cho ta là được.



Tần Lập gật đầu, không nói gì thêm, hỏi Âu Dương Hải:



- Những người đó ở nơi nào?



Âu Dương Hải nói:



- Hiện giờ hắn là ở Đại Yến Quốc, bởi vì Bộ lão bản kia ở ngay Đại Yến Quốc.



Tần Lập khẽ gật đầu:



- Ta biết rồi!



Đến tận đây, Tần Lập đã triệt để xác định Bộ lão bản kia chính là Bộ Vân Yên không cần nghi ngờ. Các nước phụ thuộc Tần gia, Đại Yến Quốc là một trong quốc gia giàu có và đông đúc nhất.



Bộ Vân Yên thiết đặt tổng bộ ở nơi đó cũng là trong tình lý, không ngờ tới lại bị thương đoàn Lăng Phong cá lọt lưới này nhìn trúng. Xem ra theo mình quật khởi Thái cổ Thần Miếu xuất thế, rất nhiều gia tộc cùng môn phái đều ý thức được, đại thời đại phong vân chuyển dời sắp xảy ra, vốn người rất nhiều năm không hề xuất thế, cũng bắt đầu chậm rãi dung nhập vào thế tục.



Trong đó, khẳng định sẽ có rất nhiều cường giả không biết quá khứ của mình. Thế giới này rất lớn, không ai dám đảm bảo có thể nghe qua tên tất cả các cường giả.



Vốn Tần Lập nghĩ rằng, một thân thực lực Bộ Vân Yên đã đạt đến cảnh giới Lôi Kiếp, hơn nữa Lãnh Dao cho nàng đan dược, cùng với vài món Linh Khí, đủ để đứng vững trong thế tục này.


Ầm ầm!



Ầm ầm!



Theo bước tiến của Tần Lập, hai bên đại viện này, cổ thụ trăm ngàn năm bắt đầu sụp xuống, phát ra tiếng nổ lớn. dấy lên bụi mù đầy trời.



- Lớn mật, ai dám tới Vương phủ gây sự!



Giọng một người trung niên chợt vang lên, một bóng người phóng ra như tia chớp, nâng tay đánh ra một chưởng về phía Tần Lập:



- Người chán sống rồi!



Ầm!



Bóng người này trực tiếp bay ngược ra ngoài, giữa không trung vỡ thành vô số khối vụn, máu tươi nhiễm đỏ bầu trời.



Bên trong viện, truyền ra mấy tiếng kinh hô, trong đó có một lão già trầm giọng quát:



- Bằng hữu phương nào, chúng ta có thù hận gì?



Tần Lập không đáp, đi thẳng về phía trước, vạn vật bên người đi ngang qua đều đồ nát, mặt đất vỡ vụn, núi giả, đình đài, thủy tạ, tiểu lâu, tiẻu kiều...tất cả mọi thứ, sau khi Tần Lập đi qua đều hóa thành hư vô.



Ầm ầm ầm!



Một tòa đại điện chắn ở trước mặt Tần Lập, trực tiếp sụp đổ. Từ trong đại điện bắn ra mấy bóng người, trong đó một bóng người đột nhiên phát ra tiếng kinh hô:



- Tần Lập, sao lại là huynh?



Bóng người kia phóng tới như chớp, trực tiếp nhào vào trong lòng Tần Lập, không phải Bộ Vân Yên thì còn là ai?



- Tần Lập? Sao lại là ngươi?



Mấy người đi ra ở bên kia, nháy mắt này sắc mặt đều rất đặc sắc.



Kinh hoàng, kinh ngạc, hoảng sợ, hối hận...đủ loại tình cảm phức tạp đều hiện trên mặt bọn họ, nói chung là rất đặc sắc.



Tần Lập ôm trong lòng thân thể mềm mại, cảm nhận được nữ nhân trong lòng tâm tình kích động, khẽ giọng nói:



- Ngoại trừ ta, còn ai vào đây?



Tần Lập nói rồi, ngẩng đầu, ánh mắt lành lạnh, nhìn mấy người đối điện, quay đầu nhìn lão đầu bếp nói:



- Giết hết bọn chúng đi...