Duy Ngã Độc Tôn

Chương 867 : Đừng làm chuyện đuối lý!

Ngày đăng: 13:33 19/04/20


Đợi khi thấy được Tần Hàn Nguyệt, Ngưu Bôn lập tức kinh ngạc không thôi, không ngờ rằng mẫu thân Tần Lập lại là mỹ nữ trẻ tuổi xinh đẹp như vậy. Loại nữ nhân này, nếu không thể thu vào phòng mình, quả thật là tiếc nuối cả đời mà!



Trước kia từng nghe nói các nữ nhân bên cạnh Tần Lập đều là tuyệt sắc khuynh, nhưng các nàng rất ít lộ diện, không ngờ tới mẫu thân Tần Lập cũng là tuyệt sắc như thế, Ngưu Bôn lập tức cảm giác mình như trẻ lại vài ngàn tuổi!



Cho nên mới nói, cho tới giờ trên thế giới này không thiếu người đầu óc có vấn đề. Hắn cũng không ngẫm lại, thế lực trên toàn thế giới bị đánh cho tàn phế, tất cả đều chạy trối chết tới Trung Châu, hội tụ đến môn phái Viêm Hoàng tìm kiếm sự che chở. Lẽ nào chỉ là bởi Tần Lập có được hư danh?



Vì sao Liên quân Thần Vực vây quanh đại thảo nguyên chỉ đóng quân ở xa ngoài vạn dặm? Chẳng lẽ sợ Ngưu Bôn hắn hay sao?



Xét đến cùng, chính là bởi sự kiêu ngạo cùng lòng dạ cường giả quấy phá, tự cho là đúng, luôn luôn cho rằng Tần Lập tuyệt đối không thể ở hơn bốn mươi tuổi đạt đến cảnh giới cao như vậy.



Lại sau khi lấy được một chút Nguyên, mà bắt đầu nghĩ rằng thế giới này đã bị hắn khống chế.



- Ngưu phó thành, ngài ngăn cản chúng ta, là có ý gì?



Bị Ngưu Bôn ngăn cản, Tần Hàn Nguyệt không chút sợ hãi. Tần Tuyết đi theo cùng Tần Hàn Nguyệt, vẻ mặt cũng mang theo khinh thường nhàn nhạt.



Một thời gian gần đây, bên trong các thành trì xung quanh Viêm Hoàng Sơn, bắt đầu xuất hiện một số lời hổn loạn. Như là nói thiên đạo pháp tắc thay đổi, là do Tần Lập làm ra, Tần Lập phải phụ trách chuyện này.



Còn có nói Liên quân Thần Vực chính là nhắm về phía Tần Lập, nhưng liên lụy tất cả các thế lực trên toàn thế giới, Tần Lập chết muôn lần cũng khó đền tội...



Đủ loại lời nói khó nghe, nhiều không kể xiết. Kỳ thật Tần Tuyết rất muốn nói đối với những người đó một câu: Đã như thế, các ngươi mặt dày mày dạn chạy tới Viêm Hoàng Sơn làm gì? Dứt khoát ở nhà chờ chết đi?



Chẳng qua Tần Lập xuất phát từ áy náy, một mực không đáp trả những lời chỉ trích này, cũng không cho môn nhân đệ tử môn phái Viêm Hoàng đáp lời lung tung. Loại nhẫn nhịn này, trên một trình độ nhất định, lại cổ vũ đối phương kiêu ngạo.



Giống như chuyện xảy ra hôm nay, nói đến còn không phải vì bọn họ không biết thực lực chân chính của Tần Lập, mới dám kiêu ngạo như thế? Nếu không, cho những người này mấy lá gan, bọn họ cũng tuyệt đối không dám làm ra loại chuyện này.



Tần Hàn Nguyệt lại nghĩ càng sâu hơn một chút, muốn đối ngoại phải an nội trước. Bọn họ đã phát giác ra gần đây Viêm Hoàng Sơn cũng không yên ổn càng đừng nói Tần Lập, sợ rằng đã sớm có quyết định đối với chuyện này.



Nếu như không cho những người này lộ ra bộ mặt thật, tùy tiện ra tay trấn áp, chỉ sẽ gây ra phản ứng ngược.



Cho nên, Tần Hàn Nguyệt không ngại giúp đỡ nhi tử, làm cho ngọn lửa này cháy mạnh một chút.



- Ngại quá, tại hạ mộ danh Tần phu nhân đã lâu, muốn mời Tần phu nhân đến quý phủ làm khách. Tần phu nhân ngay cả chút mặt mũi đó, cũng không cho được sao?



Tướng mạo Ngưu Bôn cũng được xưng là phong lưu phóng khoáng, mặc một thân trường sam màu trắng, trong tay còn cẩm một chiếc quạt. Nếu như không biết, còn tưởng rằng đó là một thư sinh phong lưu, căn bản không nghĩ tới đây là một lão quái sống hơn bảy ngàn năm.




- Ngưu phó thành, tin tức có sai lầm. Tần Lập này, có thể thật là một Đế vương!



Liễu Thiên Khung âm thầm truyền âm cho Ngưu Bôn:



- Mẹ nó. chúng ta có lẽ bị đám khốn nơi Thần Vực kia đùa giởn rồi!



- Cái gì?



Sắc mặt Ngưu Bôn lập tức thay đổi, đầu tiên là tái mét, nháy mắt trở nên tái nhợt. Không có gì, bị dọa thôi!



Nếu chuyện này là thật, vậy hành động của hắn quả thật là muốn chết!



Cảnh giới Đế vương...Cuối cùng có thực lực cỡ nào, bọn họ chưa thấy qua. Nhưng pháp tắc thiên đạo Giới Hạ thay đổi, chính bản thân bọn họ đã trải qua!



Nếu Tần Lập thật là cường giả cảnh giới Đế vương, vậy chẳng phải nói thiên đạo pháp tắc Giới Hạ thay đổi thật sự có quan hệ tới hắn? Còn nghĩ lại Liên quân Thần Vực vây mà không công. Ngưu Bôn đột nhiên rất muốn hung hăng tát mình một cái. Trong ánh mắt hắn nhìn về phía Liễu Thiên Khung, bỗng nhiên mang theo vài phần rõ ràng. Hắn không tin Liễu Thiên Khung chỉ vừa mới biết chuyện này.



Tên khốn này, rõ ràng là muốn đẩy mình tới con đường chết mà!



Lúc này Liễu Thiên Khung cũng không nhìn Ngưu Bôn, vẻ mặt hổ thẹn nhìn Tần Lập xin lỗi nói:



- Tần tông chủ, thật là có lỗi. Ngài xem, chuyện này nào...



Vừa nói, vừa xoa xoa tay, làm ra vẻ rất khó xử.



Tần Lập bỗng nhiên cười cười, hỏi:



- Nguyên nơi Thần Vực, cảm giác sử dụng cũng không tệ chứ?



Tần Lập nói ra một câu này, như một tiếng sấm nổ, nháy mắt làm cho hai người Liễu Thiên Khung cùng Ngưu Bôn chấn động như hóa đá, nghẹn họng trân trối không nói ra lời.



Mạc Thanh Sơn ở bên cạnh, cười lạnh:



- Muốn người khác không biết, biện pháp tốt nhất chính là đừng làm chuyện đuói lý!