Duy Ngã Độc Tôn

Chương 877 : Đánh trở về nơi Thần Vực!

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


Thật là như mây khói thoảng qua mà! Tần Lập có chút cảm khái, ôm vòng eo mảnh mai của Triệu Thiên Thiên, yên lặng rời đi.



Ba ngày sau, Tần Lập gặp được Triệu Tinh Hải đã nhiều năm không thấy. Hôm nay Triệu Tinh Hải cũng có thực lực Thiên Tôn, dung mạo bảo trì hình dạng lúc bốn mươi tuổi, một thân khí độ uy nghiêm, đã mạnh hơn trước kia rất nhiều lần.



Chẳng qua lúc nhìn thấy Tần Lập, Triệu Tinh Hải dường như trở thành Nhị hoàng tử phong độ hiền hòa chiêu hiển đãi sĩ khi xưa.



- Nhiều năm không gặp, em rể lại không có bất kỳ biến hóa gì, ta lại già rồi.



Lúc Tần Lập đại hôn mười sáu năm trước, Triệu Tinh Hải cũng từng phái người đi đưa rất nhiều tài vật. Tuy là hoàng gia thế tục, nhưng ra tay cũng không tầm thường, cho nên hôm nay gặp Tần Lập, gọi một tiếng em rể cũng coi như bình thường. Chẳng qua cũng chỉ là miệng gọi như thế, hắn tuyệt không dám đem vị vương giả chân chính Giới Hạ này là Phò mã Thanh Long Đế quốc.



- Phong thái bệ hạ vẫn như xưa.



Tần Lập cười cười, để Triệu Thiên Thiên ngồi bên cạnh mình.



Triệu Tinh Hải nhìn muội muội đã mấy chục năm qua, dung mạo không phát sinh thay đổi nào, chỉ là bề ngoài có vẻ thành thục trầm ổn hơn nhiều, trong lòng cũng thật cảm khái.



- Thiên Thiên, những năm qua muội có tốt không?



Nhị ca thăm hỏi, làm cho vị công chúa hoàng gia khi xưa, vành mắt đỏ lên, Triệu Thiên Thiên gật đầu:



- Muội rất tốt!



- Vậy là được rồi, lúc nào nhớ nhà thì quay về xem, hoàng thất Thanh Long vĩnh viễn là nhà của muội!



Lúc này Triệu Tinh Hải vô cùng thống hận ca ca Triệu Tinh Hà của mình, năm đó nếu không phải hắn giết cha hại mẹ, khẳng định tiên hoàng vẫn sống đến hôm nay. Như thế, Triệu Thiên Thiên nhất định sẽ thường đi vấn an cha mẹ, thế thì quan hệ giữa mình cùng vị em rể Tần Lập này khẳng định sẽ càng thêm thân mật hơn!



Hoàng gia cũng có thể càng nhận được nhiều lợi ích hơn nữa!



Đến hôm nay, khắp thiên hạ có ai không biết đan dược sản xuất ra từ môn phái Viêm Hoàng, tất cả đều xưng là thần đan?



Đây cũng là một chuyện tốt to lớn mà Tần Lập làm vì Giới Hạ, để cho võ giả Giới Hạ nâng cao thực lực chỉnh thể. Nếu chỉ dựa vào thay đổi pháp tắc thiên đạo, vậy thì không được.



Cần phải có đan dược bom sức!



Vì vậy, Tần Lập đem ra rất nhiều loại đan dược, tất cả giải cấm mở ra. Ngoại trừ trên cảnh giới Địa Tiên, những thứ khác đều tiêu thụ công khai!



Cũng không phải bán bằng tiền, mà là dùng dược liệu tới đổi. Mấy năm nay, đã có hàng trăm hàng ngàn vạn võ giả vì thế mà được lợi. Danh tiếng Tần Lập như mặt trời giữa trưa, đây cũng là một nguyên nhân làm cho Triệu Tinh Hải bất an.
- Trên đời này, không có nếu như! Chúng ta hiện giờ cũng rất tốt, không phải sao?



Người thanh niên như hiểu như không gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn phía đoàn xe Kim Giác Thiên Mã biến mất, vẫn mang theo vài phần hâm mộ.



Tần Tỏa khẽ than một tiếng, xoay người trở về, thần sắc cô đơn, bóng lưng có chút hiu quạnh.



Đoàn người Tần Lập trở về Viêm Hoàng Viêm Hoàng, Tần Lập liền gọi các thê tử tới bên cạnh mình, sau đó nói:



- Huynh muốn đi nơi Thần Vực!



- Chúng ta cũng đi!



Các cô gái không hề do dự, đồng thanh lên tiếng.



Tần Lập gật đầu, hiện lên ánh mắt kiên nghị, nói:



- Gọi mấy người Hô Diên Kiêu Dưởng tới đây!



- Muốn đi nơi Thần Vực? Tốt, chúng ta đã đợi không kịp nữa! Đợi nhiều nămnhư vậy, rốt cuộc phải đi chỉnh đám khốn kia rồi?



Tiếng nói Hô Diên Kiêu Dưởng truyền tới từ thật xa bên ngoài.



Ngọc Châu vẫn lạnh lùng như trước, Kiền Kính vẫn trầm mặc, Mạc Bắc vác lang nha bông, hùng hổ đi vào, Hạ Văn Vũ phe phây chiếc quạt, cười hì hì nói:



- Rốt cuộc muốn đánh rồi sao?



Trong mắt những người này, tất cả đều lóe lên hào quang hưng phấn. Năm mươi năm tu luyện, là vì cái gì? Năm đó bị Liên quân Thần Vực áp chế, ép tới mức gần như không thở nổi.



Trơ mắt nhìn một mình Tần Lập chắn ở phía trước, trong lòng những người này ai mà dễ chịu được?



Mấy năm nay khắc khổ tu luyện, bọn họ đang chờ, chính là ngày hôm nay!



Tần Lập nhìn thoáng qua mọi người, sau đó gật đầu, nói:



- Từ Nhất Địa, đến Cửu Địa, chúng ta từng nhà từng nhà...đánh sang đó!