Duy Ngã Độc Tôn

Chương 885 : Gặp lại Tiên Hậu nghe cổ huấn!

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


Như vậy, Bất Tử Chân Thần gia tộc Thần Vương khi xưa, hắn phá Giới phi thăng là chuyện như thế nào?



Lúc này, phía chân trời cực xa đột nhiên truyền tới một giọng nữ nhu hòa:



- Tiểu tử kia, đánh đủ rồi chưa, ngươi thật muốn đánh tan cả nơi Thần Vực này hay sao?



Chân trời xa xôi, một chiếc xe lóe lên ánh vàng chói mắt, do tám con Kỳ Lân xanh lục kéo đi, một trận tiên nhạc êm dịu vang lên, chiếc xe từ xa đến gần, nhìn như chầm chậm, thực tế đã nhanh tới mức tận cùng, thoáng cái đã tới!



Nếu như tên lùn xanh Thứ Long Ngạn cùng đoàn người Tần Lập trở về, nhất định sẽ nhanh chóng bỏ trốn, Tiên Thi! Lại gặp Tiên Thi!



Mấy người Hô Diên Kiêu Dưởng đã thấy qua cỗ xe lóe lên ánh vàng này, thấy vậy không khỏi hiện lên vẻ hoảng sợ nhìn chăm chăm chiếc xe kia, lẩm bẩm:



- Trời ạ, Tiên Thi, làm sao nó tới đây được, lại còn nói chuyện? Không phải nó...chỉ có thể hoạt động ở Tử Long Cổ Khoáng thôi sao?



- Tiểu tử kia, nói xấu sau lưng người ta là không tốt nha.



Giọng nữ nhu hòa kia lại vang lên.



Mấy người Hô Diên Kiêu Dưởng hai mặt nhìn nhau, không ngờ thì thầm nhỏ như vậy, đối phương cũng có thể nghe được.



Tần Lập cũng hết sức cảnh giác, lần trước lúc gặp Tiên Thi, hắn cảm giác bên trong chiếc xe vàng kim kia ẩn chứa một cỗ khí tức nguy hiểm. Lần này gặp lại, cổ khí tức nguy hiểm kia lại biến mất không thấy.



Nói cách khác, lần này đối phương cố ý thu liễm khí tức của mình.



Hơn nữa, Tần Lập cũng không tùy tiện gọi ra hai chữ Tiên Thi này, Thi, Đại Bỉểu đã chết, đối phương lại mở miệng nói chuyện tùy tiện gọi hai chữ này, rõ ràng là một loại không tôn trọng.



Cho nên, Tần Lập áp dụng sách lược im lặng xem diễn biến, hắn muốn nhìn xem tồn tại siêu nhiên ở bên trong Tử Long Cổ Khoáng, đi đến đây là vì chuyện gì.



Tám con Kỳ Lân xanh lục đi đến chỗ cách đoàn người Tần Lập mấy chục thước, vững vàng dừng lại. mang theo một cỗ uy áp mơ hồ. Những người ở đây, đều có một loại cảm giác: uy áp trên tám con Kỳ Lân xanh lục kia, một khi bộc phát ra, như thế sẽ đáng sợ như núi lửa phun trào!
Lúc này Ngọc Châu lệ rơi đầy mặt, đứng giữa trời cao quỳ xuống, nức nở nói:



- Ngài thật là lão tổ mẫu sao? Ngọc Châu bái kiến lão tổ mẫu!



Tiên Hậu như một tiên nữ bước lên một bước, không thấy nàng có động tác gì, đã tới trước người Ngọc Châu, ôn nhu nói:



- Đứng lên đi, đứa nhỏ, con là hậu nhân gia tộc Thần Vương, ta sẽ làm cho con trở nên càng mạnh hơn!



Tiên Hậu nói rồi, nhìn thoáng qua Tần Lập, mở miệng nói:



- Đứa nhỏ của ngươi cùng Ngọc Châu, phải đặt nó họ Ô. được không? Tần Lập. đây là chuyện duy nhất ta cầu ngươi!



- Ấv...Tiên Hậu, ta...Ta cùng Ngọc Châu...



Tần Lập muốn nói Ngọc Châu không phải nữ nhân của mình.



Lại bị Tiên Hậu cắt lời:



- Ta làm chủ, gả nàng cho ngươi. Lẽ nào ngươi cho rằng, hậu nhân gia tộc Thần Vương ta không xứng với ngươi sao?



Giọng nói Tiên Hậu vẫn nhu hòa như trước, nghe rất êm dịu, không mang theo một tia khói lửa, nhưng Tần Lập lại cảm nhận một tia áp lực lớn lao từ trong đó.



Tính tình Tần Lập trước giờ thà gãy chứ không cong, vừa định từ chối, bỗng nhiên thấy từ trong ánh mắt Tiên Hậu một tia cầu xin, trong lòng Tần Lập mềm nhũn. Đây...cũng là một nữ nhân đáng thương mà!



Từ thời đại siêu cổ sống tới ngày nay, cuối cùng đã sống bao nhiêu năm? Không ai biết, nhưng đời này nàng đã trải qua rất nhiều gập gềnh. Nhất là người yêu đi xa. Không biết tung tích, gia tộc bị diệt, lại phải ẩn nhẫn không phát, một mình cô độc ở trong Tử Long cổ Khoáng, chỉ làm bạn với những cổ thi Hoàng Giả. Đúng thật là, rất không dễ dàng.



Tần Lập nhìn thoáng qua Ngọc Châu, thầm nghĩ nếu nàng từ chối, Tiên Hậu hẳn sẽ không phản đối được? Nào không ngờ tới. Tần Lập gặp phải, lại là đôi mắt xấu hổ ẩn ẩn đưa tình của Ngọc Châu...