Duy Ngã Độc Tôn

Chương 906 : Thì thầm!

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


- Này, huynh sẽ không phải giận thật đấy chứ?



Hoa Phượng Hoàng cong môi nhỏ, dùng vai khẽ đụng vào Tần Lập một chút, sau đó nói:



- Xin lỗi mà, người ta cũng không phải cố ý muốn gạt huynh. Bên cạnh huynh cả một đoàn hồng nhan như vậy, nếu như muội lại dùng diện mạo sẵn có gặp huynh, nói không chừng các nàng lại nghĩ gì đó nữa. Đừng nhỏ nhen như thế, có được không?



Hoa Phượng Hoàng nói rồi, bản thân nàng cũng cảm giác kinh dị và đỏ mặt, ngữ khí này...rõ ràng là...là đang làm nũng mà.Nguồn truyện: Truyện FULL



Tần Lập khe khẽ thở dài:



- Còn tưởng là ngươi là Hoa Phong đệ đệ, không ngờ lại trở thành Hoa Phượng Hoàng muội muội. Nhất thời hình tượng của muội trong lòng ta có chút không thay đổi kịp.



- Vậy ở trong lòng huynh, muội là dạng người gì?



Hoa Phượng Hoàng sắc mặt ửng đỏ, nghiêng đâu nhìn Tần Lập, đôi mắt sáng trong bầu trời đêm lấp lánh sáng ngời.



- À, nói sao đây.



Tần Lập hiện ra vẻ khó xử.



- Nói thẳng!



Hoa Phượng Hoàng nhe răng trợn mắt, bày ra mấy tia hàn quang.



- Ha ha ha ha, được rồi, được rồi mà...



Tần Lập cười ha ha.



- Nói!



Hoa Phượng Hoàng hàng mi cực đẹp khẽ dựng lên.


Hoa Phượng Hoàng khẽ mỉm cười nói, giống như có chút sợ lạnh, cánh tay ngọc trắng nõn như ngó en vòng qua tay Tần Lập, dựa vào càng chặt hơn.



- Không, là xác nhập bổn khối siêu cấp đại lục một lần nữa!



Tần Lập khẽ than một tiếng:



- Vực Nội, Vực Ngoại, Giới Thượng, Giới Hạ...Nhiệm vụ của huynh là đem bốn khối siêu cấp đại lục này, một lần nữa hợp lại một chỗ, khôi phục thế giới thời kỳ siêu cổ!



- Cái gì? Huynh...huynh nói chơi gì vậy chứ?



Hoa Phượng Hoàng cũng không cố cảm nhận khí tức ái muội hiếm có này, thoáng cái nhảy dựng lên, đôi mắt như nước nhìn chăm chăm vào mặt Tần Lập, khóe miệng khẽ co giật mấy cái, vẻ mặt không thể tin nổi nói:



- Điều đó không thể nào! Đừng nói là huynh coi như là một ngàn một vạn tiền bồi hoá thạch sống hợp lại một chỗ, cũng không làm được loại chuyện này!



Tần Lập cười khổ nói:



- Nếu như chuyện này mà dễ dàng, ta cũng sẽ không đau đầu nữa.



- Huynh nói, là thật sao?



Hoa Phượng Hoàng rốt cuộc xác định Tần Lập không phải đang nói giờn với nàng, chọc nàng vui vẻ, đôi mắt mở to tràn ngập màu sắc kinh hãi:



- Ai bảo huynh đi làm chuyện này? Người kia điên rồi sao? Đừng nói hợp lại bốn khối siêu cấp đại lục, coi như là Giới Thượng cùng Giới Hạ cũng không thể nào hợp lại một chỗ. Trước tiên không nói mỗi khối đại lục lớn cỡ nào, chỉ nói khoảng cách giữa chúng, đó là cách biệt rất nhiều tinh vực đó!



Nhìn bộ dáng rung động của Hoa Phượng Hoàng, Tần Lập mỉm cười. Đây mới là Hoa Phong mà mình quen biết, dù là biến thành Hoa Phượng Hoàng, cũng phải bộ dạng này mới làm người ta cảm thấy thân thiết.



Vừa nảy giữa hai người ái muội như có như không, làm Tần Lập thật sự có chút không biết làm sao, hắn không biết phái đối mặt thế nào, vẫn là bộ dạng hiện giờ, làm hắn càng thêm tự tại.



- Huynh biết muội lo lắng, chẳng qua muội yên tâm. Chỉ cần người Vực Nội đồng ý. Huynh có thể tùy lúc...Hợp lại bốn khối đại lục này!



Lúc Tần Lập nói những lời này, trên người bùng lên một cỗ tự tin mạnh mẽ, làm người tin phục, làm lòng người ta say mê...