Duy Ngã Độc Tôn

Chương 913 : Danh chấn bốn phương!

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


Tần Lập mỉm cười, cứu thiếu niên này cũng không phải có ý nghĩ gì, chỉ là không muốn thấy loại chuyện này xảy ra, thuận tay mà thôi, về phần đắc tội Lang Gia Liệt Hỏa Giáo gì đó. Tần Lập không hề để trong lòng, bằng cảnh giới hiện giờ của hắn, dù là Giáo chủ bốn siêu cấp đại môn phái đứng trước mặt hắn. Tần Lập cũng không có biểu tình đặc biệt gì.



- Không sao cả, chỉ là ngươi cần phải chú ý nhiều hơn bình thường ít đi tới những chỗ vắng người. Lang Gia Đại Bỉ sẽ tiến hành rất lâu, luôn sẽ có một số người không cam lòng thất bại, làm ra những hành động không hay.



- Ân công, ta nhớ kỷ.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Thiếu niên vẻ mặt kích động cảm kích không hề già vờ, đây là ơn cứu mạng đó! Nếu như hôm nay không phải Tần Lập trùng hợp đi ngang qua, số phận thiếu niên này sợ rằng sẽ đi một hướng khác, hoặc là kết thúc sinh mệnh cũng không chừng.



Tần Lập nhìn thoáng qua thiếu niên này, bỗng nhiên nói:



- Người tu luyện công pháp thủy hệ?



Thiếu niên ngẩn ra, có chút kinh ngạc nhìn Tần Lập:



- Ân công làm sao lại biết được?



- Cái này cho ngươi.



Tần Lập tiện tay lấy ra một quyển trục viết tay, không giải thích gì, trực tiếp đưa cho thiếu niên này:



- Lang Gia Đại Bỉ quả thật là một cơ hội trở nên nổi tiếng, nhưng đừng quá mức chấp nhất. Ta thấy ngươi thiên phú không tệ, nếu cố gắng, ngày sau nhất định sẽ có thành tựu. Phần bí thuật này ngươi cầm lấy tìm hiểu, có thể sẽ có một chút tâm đắc.



Tần Lập nói xong, nhẹ nhàng rời đi, lưu lại thiếu niên kia ngây ngốc một chỗ, nhìn thoáng qua xung quanh, thiếu niên khẽ rùng mình một cái, hiện giờ nghĩ lại, mới cảm thấy phát sợ. Nếu như vừa rồi không gặp phải Bất Động Như Sơn sợ rằng mình sẽ...



Nghĩ vậy, thiếu niên nhanh chóng chạy đến chỗ đông người, quay về khách sạn của mình, mở ra quyển trục Tần Lập tặng cho mình. Chỉ nhìn thoáng qua, lập tức ngây tại chỗ, nhịp tim tầng tốc kịch liệt, tròng mắt co rút. Phản ứng đầu tiên, chính là mình có bị người ta nhìn trúng hay không!



Phát hiện không ai quan tâm đến mình, thiếu niên thở phào một cái, cất Kỳ quyển trục này vào người. Nhớ tới lời Tần Lập nói, do dự một chút, lẩm bẩm:




Trên mặt Lâu Minh Vũ mang theo ý cười nhàn nhạt, lần đầu tiên Đỉnh Linh ở trước mặt người ta nói muốn làm bằng hữu cùng Bất Động Như Sơn trong lòng Lâu Minh Vũ thật là có chút khó chịu.



Tuy nói đôi khi Thánh nữ cũng sẽ gả cho Thánh tử môn phái khác, nhưng nói tóm lại thì Thánh nữ trên cơ bản sẽ thuộc về Thánh tử!



Giữa Thánh tử cùng Thánh nữ, mới là một vòng tròn, Bất Động Như Sơn? Đó là ai?



Chẳng qua mấy ngày gần đây, lời đồn về Bất Động Như Sơn ngày càng nhiều, thậm chí còn có chuyện nói Bất Động Như Sơn vô ý cứu một thiếu niên thiếu chút nữa bị giết người cướp thẻ bài. Lúc đó cũng không ra tay, chỉ lạnh lùng một chữ "cút", làm cho đám đệ tử Lang Gia Liệt Hỏa Giáo mạnh nhất là Thần Vương đỉnh cũng chạy trốn tè ra quân.



Chuyện này thật giả không dễ nói, bởi vì lời đồn này cũng ít nhất nói rõ một điểm, trong thời gian gần đây, nhân vật nổi tiếng nhất trên Lang Gia Đại Bỉ chính là Bất Động Như Sơn!



Chỉ cần chuyện có dính đến thiếu niên áo trắng này, lập tức sẽ bị mọi người quan tâm!



Lâu Minh Vũ khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói:



- Sư tỷ nói phải, hôm nay nhất định phái xem kỹ chỗ thần kỳ của vị Bất Động Như Sơn này, nói không chừng, ở vòng đấu thứ hai Đại Bỉ chúng ta có thể gặp gỡ, cũng phải tìm hiểu một chút.



Đỉnh Linh đôi mắt đẹp khẽ liếc nhìn Lâu Minh Vũ, dung nhan hiện một ý cười, gật đầu không nói gì.



Hà Đan Đằng Thánh tử Lang Gia Thần Giáo ở bên kia, tâm tư không ở trên trận đấu này, tâm tư của hắn đa phần dùng trên người Hoa Phượng Hoàng.



Bởi vì muội muội Hà Đan Đan không ở bên cạnh Hoa Phượng Hoàng, Hà Đan Đằng cũng thiếu đi một cái tai mắt. May là Hoa Phượng Hoàng bế quan tròn một năm, nếu không thì Hà Đan Đằng sẽ còn làm ra hành động khác.



Nhìn Hoa Phượng Hoàng ngồi bên cạnh mình, tuy rằng khoảng cách rất gần mình, nhưng cỗ khí chất lành lạnh này lại chặn người từ ngoài ngàn dặm.



Điều này làm cho trong lòng Hà Đan Đằng rất phiền não, trong đầu cứ luôn hiện lên người thanh niên mà hắn chưa từng gặp gỡ, không ngừng nghĩ: Người kia, có thể tới tham gia Lang Gia Đại Bỉ hay không?