Duy Ngã Độc Tôn

Chương 916 : Thánh tử Thánh nữ!

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


Bóng ma màu lam kia bị đạo hào quang vàng kim bắn ra từ mi tâm Tần Lập luyện hóa tươi sống, tiếng hét thảm thiết kia kéo dài một thời gian, mới hoàn toàn biến mất.



Trên khán đài đã có không ít người sắc mặt trở nên trắng bệch, một số nữ tử sợ đến hoa dung biến sắc.



Lão già bên cạnh Cổ Kiếm Phong vụt một cái đứng lên, hai mắt bắn ra hai đạo thần quang, vô cùng kinh hãi nói:



- Làm sao có thể được, chúng nó làm sao có thể còn tồn tại trên thế gian này? Lẽ nào, bên trong di tích sáu vạn năm trước lại chính là chủng tộc đó? Hỏng rồi!



Nói xong, không để ý đến những người khác, Lão già tung người bay lên, nháy mắt biến mất giữa không khí, không biết tung tích.



Cổ Kiếm Phong có chút mờ mịt đứng đậy, cau mày, khẽ lẩm bẩm:



- Đó là cái gì? Vì sao có thể dọa sư thúc chạy đi như thế? Lẽ nào, thật xảy ra chuyện lớn rồi sao?



Trên khán đài vốn ngồi không ít nhân vật lão thành, khi thấy mi tâm Tần Lập bắn ra hào quang vàng kim, luyện hóa bóng ma màu lam kia, mỗi người đều lộ ra thần sắc kinh hãi.



Có một số người vội vàng rời đi, còn có một số người ngồi tại chỗ, sắc mặt tái nhợt, lẩm bẩm những lời người khác nghe không hiểu.



Vốn Tần Lập hắn phải hào quang sáng chói, cũng bởi xuất hiện tình huống bất ngờ này mà bị người ta quên đi. Tần Lập cũng không có gì không vui, với hắn mà nói, danh lợi đã không còn là thứ trọng yếu nữa.



Nếu không phải muốn làm cho cả Vực Nội chú ý, hắn cũng không thể nào đi đến tham gia cái Lang Gia Đại Bỉ này. Mặc dù tuổi tác của Tần Lập tuyệt đối là người trẻ tuổi, nhưng đánh với những người này, đối với Tần Lập mà nói thật có cảm giác như khi dễ người ta. Cho nên, mấy trận trước ngay cả dục vọng ra tay hắn cũng không có, lại không ngờ tới ngược lại thu được một cái biệt hiệu Bất Động Như Sơn.



Hoa Phượng Hoàng mặc kệ cái bóng ma màu lam kia là thứ gì, thấy Tần Lập không sao, nàng thở phào một cái, cười hì hì ngồi trở xuống, nhìn Hà Đan Đằng sắc mặt có chút khó coi bên cạnh, trong lòng dâng lên một cổ phản cảm nồng đậm.



Tri nhân tri điện bất tri tâm!



Bảy chữ này, nói hết muôn mặt nhân gian. Lúc Hà Đan Đằng còn thiếu niên, vẫn là một đứa nhỏ hết sức tốt, tính cách còn có phần nội hướng, nhưng thiên phú tốt, lại chịu cố gắng, lại thêm nguyên nhân thân phận địa vị, tăng lên vô cùng nhanh. Cho nên, năm hắn mười tám tuổi, đã được xác định trở thành Thánh tử Lang Gia Thần Giáo.



Cũng chính là bắt đầu từ lúc đó. Hà Đan Đằng bắt đầu dần dần thay đổi, trở nên có chút cao ngạo, có chút cuồng vọng. Mặc dù ở trước mặt trưởng bối, hắn còn có thể bảo trì loại khiêm nhường nhã nhặn, nhưng ở nơi mà hắn làm chủ, tính tính hống hách của Thánh tử là chuyện rất nhiều người đều biết.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL




Đỉnh Linh liếc nhìn sang Lâu Minh Vũ, lúc này Lâu Minh Vũ cũng phản ứng lại, mình làm có chút quá, vì vậy cười khan một tiếng nói:



- Nhạc huynh nói rất đúng, mọi người đều là thanh niên, phải thân cận thân cận.



Phía Nhạc Văn Quân đã sớm chuẩn bị xe ngựa thiên mã, kéo Tần Lập ngồi ở một xe, xe của Đỉnh Linh cùng Lâu Minh Vũ theo ở phía sau, tốc độ cực nhanh bay về phía Lang Gia Thần Thành.



Ở trên xe. Nhạc Văn Quân nhìn Tần Lập khẽ cười nói:



- Giữa các siêu cấp đại phái, các Thánh tử Thánh nữ quan hệ đều không tệ lắm. hơn nữa đã sớm quen biết. Chuyện hôm nay, làm cho Tần huynh chê cười rồi.



- Ha ha, không có gì. ta sẽ không để ý.



Tần Lập nhàn nhạt cười nói.



Nhạc Văn Quân bỗng nhiên híp mắt, nhìn Tần Lập hỏi:



- Tên của Tần huynh nghe rất quen, nghe nói ở nơi Thần Vực mấy trăm năm trước cũng có một người gọi Tần Lập, xuất thế ngang trời, đánh khắp Thần Vực không có địch thủ!



Tần Lập cười cười:



- Vậy sao? Thật đúng là trùng hợp.



Trong lòng lại khẽ động, Nhạc Văn Quân này quả nhiên biết rất nhiều chuyện, chẳng qua hình tượng hiện giờ của mình có khác biệt rất lớn so với năm đó. Ngay cả việc tranh vẽ của mình truyền vào Vực Nội, trừ khi gặp qua mình, nếu không rất khó nhận ra bản thân mình chính là Tần Lập kia.



Chẳng qua ngược lại có thể thông qua Nhạc Văn Quân, tìm hiểu tung tích của lão sư.



Nhạc Văn Quân thử một chút, liền không nhắc tới đề tài này nữa, mà bắt đầu nói về một số chuyện trên Lang Gia Đại Lục. Tuy rằng không làm rõ, nhưng trên thực tế cũng đã đem Tần Lập trở thành người tới từ ngoài Vực...