Duy Ngã Độc Tôn

Chương 918 : Hài kịch!

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


Trong lòng Tần Lập cười khổ, thầm nói đây là ai chọc ai chứ, đang êm đẹp không có chuyện lại trêu chọc nàng làm gì?



Mà câu tiếp theo Nhạc Văn Quân nói ra, làm Tần Lập thiếu chút nữa lảo đảo té ngã.



- Chẳng qua, ta đột nhiên phát hiện bà cô này rất có hứng thú với Tần huynh rất là lớn!



Nhạc Văn Quân nhìn Tần Lập, khóe mắt mang theo vài phần hả hê:



- Thật sự. Ta quen biết nàng hơn một trăm năm, còn chưa bao giờ thấy nàng từng đối đãi với bất cứ nam nhân nào như đối đãi với Tần huynh! Coi như là Giáo chủ Bách Gia Phái chúng ta đích thân đến đây, bà cô này làm chuyện nể tình nhất chẳng qua là lúc dùng bữa lộ diện một lần. Còn Tần huynh, nàng lại đi ra đón còn có thể lập tức gọi ra họ của Tần huynh...Ta nói này. Tần Lập lão đệ, phải cẩn thận đó, tự cầu nhiều phúc đi...



-...Tần Lập hết biết nói gì nhìn Nhạc Văn Quân, phát hiện vị Thánh tử Lang Gia Bách Gia Phái này thật là một tên cá tính nổi loạn. Câu trước còn nói mình không nên trêu chọc Thủy Sinh Liên, câu sau liền biến thành Thủy Sinh Liên có hứng thú với mình.



Đoàn người đi tới chỗ sâu trong Như Ý Tiên Phường, hoàn cảnh xung quanh rất là ưu nhã. Một tòa kiến trúc xa hoa tọa lạc ở giữa, xung quanh là đình đài lầu các, cầu nhỏ suối nước, thật là tiên cảnh nhân gian.



- Các vị, mời vào trong.



Thủy Sinh Liên mời mọi người vào trong, sau đó phân phó bên dưới, rượu ngon nước ngọt, các loại món ngon mỹ thực như nước chảy dọn lên bàn.



Thủy Sinh Liên cũng không ngồi vào bàn mà ngồi trước một chiếc đàn cổ, ngón tay nhỏ khẽ vuốt, truyền đến một trận tiên âm làm người ta thoải mái, tinh thần mọi người đều khẽ rung lên.



- Có thể nghe được tiếng đàn của Thủy cô nương, thật là may mắn!



Lâu Minh Vũ vỗ tay khen, ở sâu trong đôi mắt hiện lên một tia nóng rực khó phát hiện.



- Đa tạ Phi Tiên Thánh tử khen ngợi, thật không dám nhận.



Thủy Sinh Liên nhẹ giọng nói một câu, tiếp đó khẽ nhắm mắt, bắt đầu đàn tấu.



Tiên âm mơ màng, mọi người nghe như si như say, một khúc kết thúc, còn chưa phản ứng lại.



- Quấn quanh ba ngày, không dứt bên tai, cầm nghệ Thủy cô nương thật là tuyệt!



Tần Lập cười tán thưởng một tiếng.



Thủy Sinh Liên đôi mắt sáng ngời dừng trên người Tần Lập, mỉm cười:



- Tần công tử quá khen, Liên Nhi chỉ là thích đánh đàn, thấy Tần công tử tâm tình thoải mái, cả gan bêu xấu.



Lúc này, thức ăn đã dọn xong, Thủy Sinh Liên đứng lên, để nha hoàn rót một ly rượu, đi tới trước mặt trước mặt Tần Lập, ôn nhu nói:



- Tần công tử, Liên Nhi kính công tử một ly!


Người này dù là ngàn sai vạn sai, vậy cũng là chuyện Phi Tiên Phái ta, Lang Gia Phi Tiên Phái tốt xấu gì cũng đứng hàng bốn siêu cấp đại môn phái, đường đường một Thánh tử dự khuyết lại bị một tỳ nữ Như Ý Tiên Phường giáng cho một cái tát. Nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, vậy thì làm sao gặp người.



- Thứ không nên thân. Tần công tử có thù oán với ngươi hay sao? Tại sao ngươi lại nhiều lần ở sau lưng nói xấu người ta?



Đỉnh Linh sắc mặt phát lạnh, lạnh lùng nhìn người trẻ tuổi đang bụm mặt, trong mắt tràn ngập khó tin, nói:



- Theo ta trở về!



- Sư tỷ...



Người thanh niên này hiển nhiên còn không cam lòng, ở trước mặt nhiêu người như thế, bị tỳ nữ tát một cái, lần này thật đúng là uất ức quá mà.



- Ở trong mắt ngươi còn có sư tỷ ta hay sao?



Đỉnh Linh lạnh lùng nói một câu, cũng không nhìn tỳ nữ kia, trực tiếp đi ra ngoài. Trước khi đi, quay đâu lại nhìn Tần Lập cười tràn ngập có lỗi:



- Tần công tử, thật có lỗi, hôm khác Đỉnh Linh sẽ đến cửa bồi tội!



Tần Lập khoát tay, nói:



- Không sao.



Đỉnh Linh dẫn theo một đám người, trực tiếp đi ra ngoài. Nhạc Văn Quân đi tới, cười nhàn nhạt nói:



- Chúng ta cũng đi thôi.



Tỳ nữ xinh đẹp vừa tát Thánh tử dự khuyết Lang Gia Phi Tiên Phái kia thấy Tần Lập, hai mắt cười tít như trăng khuyết, không chút để ý đến chuyện vừa rồi.



Nàng nói:



- Tần công tử, thật có lỗi, chúng ta chiêu đãi không chu toàn, hôm khác sẽ mời riêng Tần công tử để bồi tội!



Tần Lập nói:



- Cô nương không cần khách khí như vậy, chuyện vừa rồi còn phái đa tạ cô nương.



- Hì hì, chuyện đó không tính là gì, ta nhìn người kia không vừa mắt!



Tiểu tỳ nữ cười hì hì, làm cho Tần Lập cùng mấy người Nhạc Văn Quân trong lòng nhảy dựng: Nha đầu này, xem ra lai lịch không đơn giản như thế, khẳng định không phải tỳ nữ bình thường!



Bọn người Tần Lập bước nhanh ra ngoài, lúc đi ra vừa lúc thấy người thanh niên bị tát khi nảy, đang đứng cùng mấy người thanh niên vẻ mặt tức giận nói gì đó, còn đoàn người Đỉnh Linh đã không thấy bóng dáng.