Duy Ngã Độc Tôn

Chương 956 : Mình ta không thay đổi (Đại Kết Cục)

Ngày đăng: 13:34 19/04/20


- Ha ha ha, Thì ra ngươi không luyện thành, manh mẽ thi triển ra, ngươi sẽ phải chết!



Kiếm Trần Lão Tồ đột nhiên phát ra tiếng cười vô cùng đắc ý.



- Chết có gì phải sợ?



Tiếng nói Thủy Hận Sinh tràn ngập hào hùng, lớn tiếng cưỡi nói:



- Thủy Hận Thiên, chỉ sợ trong lòng ngươi, đã sớm Không còn nhớ vinh quang Vương tộc siêu cổ rồi.



Đồng thời lại truyền âm sang Tần Lập:



- Tiểu tử, chiếu có cháu gái ta cho tốt! Mau lui ra!



Tần Lập ngay trước Khi Thủy Hận Sinh truyền âm cũng đã cảm giác được, thân hình bay vụt lên trên!



- Cái gì?



Kiếm Trần Lão tổ đột nhiên hoảng sợ, thân người gấp rút bay vụt lên bằu trời đồng thời quát lớn:



- Thủy Hận Sinh, Người điên rồi!



- Vinh quang Vương tộc siêu cổ, trọn đời trường tồn!



Theo Thủy Hận Sinh rống lớn một tiếng, thân thể ông ta bỗng nhiên bùng nổ. Một làn sóng khí khủng bố lấy Thủy Hận Sinh làm trung tâm, khuếch tán ra ngoài như lật trời lấp biển.



Từng tiếng nổ lớn liên tục vang lên!



Những nơi sóng khí này đi qua, hết thảy mọi thứ đều hóa thành hư vô, dãy núi vô cùng to lớn, con sông sóng cuộn rít gào, hồ nước mênh mông, thảo nguyên mênh mang...Cùng với bao gồm đời huynh đệ sinh đôi Thiên Vương, và đại quân Quỷ Mị, trong nháy mắt này toàn bộ hóa thành không khí, biến mất trong Không gian!



Trong phạm vi vạn dặm, biến thành một mảnh đất bằng!



Hềt thảy mọi thứ toàn bộ biến mất không còn!



Trên trời cao, chỉ còn lại hai người Tần Lập cùng Kiếm Trần Lão Tổ, đứng xa xa đối mặt



Vẻ kinh ngạc trên mặt Kiếm Trần Lão tổ còn chưa tản đi, lão không ngỡ tới mình vẫn có chút khinh thường đại ca này. Chẳng những luyện thành tuyệt đỉnh đại thần thông Ba Ngàn Tiểu Thế Giới, lại còn ở thời khắc mấu chốt hy sinh vì nghĩa, lấy vinh quang Vương tộc siêu cổ hủy diệt tất cả thủ hạ của lão.



- Ha ha ha ha ha ha ha!



Đột nhiên, Kiếm Trần Lão tổ phát ra tiếng cười như điên:



- Cũng tốt, như vậy vừa lúc. Dù sao những thứ này sớm muộn cũng diệt vong, ai diệt còn không phải như nhau? Đỡ cho ta tự mình ra tay! Tần Lập, chỉ còn lại ngươi và ta, ta cho ngươi thấy được cái gì mới chân chính gọi là thần kỳ!



Nói rồi thân thể Kiếm Trần Lão tổ trực tiếp biến mất vào không khí toàn bộ thiên địa hóa thành một cái nhà tù vô cùng to lớn, giam cầm Tần Lập ở bên trong.Nguồn: https://truyenfull.vn



- Ta, chính là Thiên Đạo, Thiên Đạo chính là ta!



Tiếng nói to lớn như tiếng sắm vang rền, rung động thiên địa, lực pháp tắc thế giới khủng bố này như muốn tươi sống xé xác Tần Lập!



Thân thể Tần Lập bắt đầu xuất hiện nứt vỡ, lực pháp tắc thế giới khủng bố này dung hợp vô thượng đại đạo, mạnh đến mức không thể tưởng tượng.



Cổ họng Tần Lãp phát ra một tiếng gầm rống, một cỗ khí tức chí dương chí cương bộc phát ra từ thân thể Tần Lập, máu tươi cùng theo thân thể Tần Lập phun ra bốn phương tám hướng!



- Ta cũng sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn!



Thân thể Tần Lập cùng biến mất trong thiên địa, trên trời cao hình thành một đạo kiếm ý khổng lồ, đâm vào trời cao thành vô số lỗ thủng!



- Hóa thành Thiên Đạo? Thật là buôn cười!



Tiếng nói của Tần Lập cũng vang vọng trong thiên địa!
- Hay hay hay lắm!



Một đoàn nữ nhân cao hứng bừng bừng hưởng ứng, tiếp đó mỗi người thân hình chợt lóe liền biến mất trong không khí, căn bản không để nam tư trẻ tuổi này có cơ hội nói chuyện.



- Ta dựa vào, vậy là đi hết hả! Ta nói các nàng có chán hay không, những nơi đó không phải đều là sản nghiệp của Vân Yên hay sao? Thứ của Vân yên, không phải là của ta? Lúc đó chẳng phải của các nàng? Đi dạo trong nhà mình, các nàng còn có hứng thú như thế? Đây là thế đạo gì?



Nam tử trẻ tuổi hết biết nói gì lẩm bẩm.



- Đương nhiên là có hứng thú, bằng không chúng ta còn có thể làm gì? Bọn nhỏ đều có chuyện mình làm, rất ít trở về theo chúng ta, còn chàng là thần linh chân chính vĩnh sinh bất tử, không phải cùng ở đây xem mỹ nữ tân sinh hay sao, xem mấy vạn năm cũng không chán?



Một tiếng nói bỗng vang lên.



Nam tư trẻ tuổi không cần quay đầu cũng biết là ai, mừng rỡ nói:



- Liên Nhi, cùng là nàng tốt nhất biết theo cùng phu quân!



- Không phải muội tới nói cho chàng, muội hẹn Ngọc Châu cùng Vĩnh Xuân đi làm đẹp, nói riêng cho chàng một tiếng, bữa tối không cần chờ muội!



Nói rỗị nữ nhân này cùng biến mắt không thấy nhanh như tia chớp.



- Làm đẹp? Các nàng? Ta dựa vào!



Nam tư trẻ tuổi té ầm xuống ghế dựa, đầu đầy chỉ đen.



Chẳng qua tiếp đó, khóe miệng của hắn lại nổi lên một tia tưởi cười, đại ẩn ẩn đô thị chỉ cần là người, vĩnh viễn không thể nào sống cô lập được.



Lại có ai biết, truyền kỳ mọi người kính ngưỡng, kỳ thật vẫn một mực ở bên cạnh, yên lặng bảo hộ thế giới này, chưa từng rời xa nơi đây chứ?



Tần Lập sau khi dùng tuyệt thế trận pháp, một lần nữa khôi phục bản đồ thế giới siêu cổ, có được công đức gần như sáng thế, chỉ là nháy mắt liền đột phá cảnh giới hiện tại đạt đến độ cao mới trước giờ chưa từng có.



Đồng thời cũng hiểu được năm đó người áo xanh lưu lại nhiệm vụ cho hắn, rõ ràng là tặng cho mình một đại công đức. Mấy năm nay, Tần Lập cũng từng thử tìm kiếm dấu chân người áo xanh, nhưng vũ trụ này quá mức khổng lồ, vô bờ vô bến. Dù là cảnh giới như Tần Lập, cũng không thế nào chân chính thăm dò được các góc vũ trụ.



Có lẽ có một ngày, người áo xanh thần bí kia sẽ chân chính xuất hiện trước mặt Tần Lập, có thể sẽ không. Dù sao chuyện trên đời này không ai có thế nói chính xác được.



Cũng như mấy vạn năm trước, không ai biết thế giới này sẽ biến thành bộ dạng ngày hôm nay. Các loại văn minh giao hòa lẫn nhau, sinh ra vô số tia lửa linh cảm, vô số nghề nghiệp cũng sinh ra các thiên tài tuyệt thế.



Võ giả đã không còn là chú đề duy nhất ở thế giới này, nhưng có thể trở thành một võ giả hùng mạnh, vẫn là một chuyện đáng kiêu ngạo...



Ánh mắt Tần Lập bỗng ngưng tụ trên người một thanh niên. Thanh niên này vô cùng anh tuấn, coi như là nam nhân như hắn nhìn thấy thì trong lòng cũng không khỏi thầm khen một tiếng đẹp trai



Lúc này, người thanh niên kia đang bắt chuyện với một có gái xinh đẹp, nhìn biểu tình, lại còn có mấy phán xấu hổ.



- Lâm Hoan?



Tần Lập híp mắt ký ức đã phủ đầy bụi mấy vạn năm, châm rãi tràn ra trong đầu.



- Ta gọi Lâm Đông, đến từ Thông Thiên Quốc, là tân sinh năm nay. Cảnh giới Lôi Kiếp đỉnh phong, muốn kết bạn với nàng...



Trong ánh mắt người thanh niên này mang theo vẻ mong chờ, nhìn thiếu nữ mỹ lệ kia.



- Luân hồi mà.



Ánh mắt Tần Lập đời đi, nhắm lại, nhàn nhã dựa vào ghế, chiếc ghế khe khẽ đong đưa.



Thời gian trôi đi, năm tháng trôi đi, lịch sử trôi đi, năm tháng đổi đời, thời thế thay đổi tất cả đều đang thay đổi, chỉ có mình ta không đổi



Luân hồi nha, tròn một năm, 290 vạn chữ, nói tới dường như còn không đạt tới tiêu chuẩn một ngày một vạn chữ, nhưng trên thực tế, trong một năm này cộng thêm thời gian ngắt quảng, tuyệt đối vượt quá ba tháng!



PS: Chuyện tình nhiều lắm, không có cách nào, đủ loại xã giao, còn phải xử lý chuyện nhà - Dù sao thì nhiều chuyện quấn thân, trong đó còn có một thời gian thân thể rất kém. Đương nhiên, hiện giờ cũng không phải tồt lắm. May mắn Tiểu Đao dưới tình huống gán như Không đứt bài rốt cuộc kiên trì đến kết thúc, tuy rằng tốc độ ra mới không nhanh, nhưng mà Tiểu Đạo tự cho rằng mình vẫn có đạo đức chức nghiệp, ha ha, mặt dày một chút. Sách mới đây, có lẽ tuyên bố khoảng 20 tháng 12. đề tài đông phương huyền huyễn, hy vọng các bằng hữu có thể trước sau như một ủng bộ Tiểu Đao. Đồng thời cảm tạ mọi người ủng bộ Tiểu Đao từ trước tới nay. cúi đầu cảm tạ!HẾT